Tối.
Đằng Vân ở lại cùng với Hải Đường để giúp nàng chữa trị cho Nguyên Ân, hiện tại thì họ đang tá túc trong một nhà dân gần đó dừng chân qua đêm. Còn vương gia Tử Khuynh và hoàng tử Tử Thiên thì đi thăm dò tình hình xung quanh đây xem như thế nào.
Nguyên Ân đang nằm trên chiếc giường gỗ với mình trần đầy rẫy vết thương đang ứa máu, đặc biệt ở bên hông trái đang bị thương rất nghiêm trọng. Chàng đang mê man mất ý thức, hơi thở dồn dập gấp gáp, mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt tái xanh của chàng.
Hải Đường dùng khăn trắng cầm máu ở vùng vết thương bên hông để Đằng Vân giữ lấy, cô cầm kim khâu hơ qua ngọn lửa của nến cho nóng lên, rồi xỏ sợi chỉ vào một cách nhanh gọn.
"Thời này không có bình truyền dịch nên sẽ khiến cơ thể dễ mất sức, đã vậy không có cồn sát trùng, dụng cụ khâu vết thương cũng không có đành phải lấy kim vá quần áo..."
Hải Đường thở dài nói, rồi cầm kim đi tới ngồi xuống bên cạnh giường, nàng tiếp lời: " Được rồi, cô bỏ cái khăn ra đi Vân Vân!"
Đằng Vân bỏ ra theo lời nàng, nhíu mày thắc mắc không biết nàng định làm gì nên lên tiếng hỏi:
"Cô định làm gì vậy Hải Đường? Cô có chắc mình làm được không vậy? Không khéo tiến bệ hạ qua bên kia thế giới luôn đấy."
"Cô nói gì vậy Vân Vân?... Yên tâm đi, tôi làm được mà..."
Hải Đường nhíu mày đáp, ánh mắt tập trung nhìn vết thương đang rỉ máu bắt đầu đưa kim đâm vào để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quy-phi-ky-duyen-truyen/140739/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.