Chiếc bàn đàn hương trăm năm vừa mới thay chưa được ba ngày lại oanh liệt bỏ mình, dưới một cái vỗ bàn tưởng như không dùng sức. giọng nói lạnh băng như đến từ địa ngục:
- Ngươi lặp lại lần nữa!
Thị vệ run rẩy, cẩn thận lên tiếng:
- Bẩm Hoàng thượng! Ngô tướng quân báo Hoàng quân bị dư đảng của tể tướng liên kết cùng hoàng tộc Đại Hồng bắt đi!
Ầm!
Lần này là chiếc ghế làm từ gỗ lim nạm vàng tan thành trăm mảnh! Thị vệ càng thêm nín thở, Hoàng thượng nổi giận thật đáng sợ a!
- Lui xuống! Truyền Ngô Hoành!
- Tuân mệnh!
Thị vệ như được ân xá run rẩy chạy thật nhanh ra ngoài, nếu ở thêm một lát có khi nào hắn vì hít thở không thông mà chết không?
Một lát sau, Ngô Hoành vội vã đi vào, nhìn khung cảnh hỗn độn trong Ngự thư phòng liền quỳ xuống:
- Mong hoàng thượng xử phạt! là tội thần thất trách!
- Kể rõ!
- Là do Tương tần quân bị bắt giữ nên Hoàng quân vội chạy đi không ngờ chúng thiết lập trận pháp, lại sử dụng thuật nhiếp hồn lên người Tương tần quân, khiến Tương tần quân đâm một đao vào người Hoàng quân, mà đao đó lại có tẩm Nhuyễn cân tán cùng mê hồn nên…
- Điều tra có manh mối không?
- Ở Nguyệt Phong cốc!
- Hừ! Tề Hiên! Ta đã cho ngươi một đường sống mà ngươi lại không muốn đi! Đừng trách ta vô tình! Ngô Hoành!
- Có thuộc hạ!
- Từ nay không còn Tề gia! Ai có liên quan đến Tề gia tịch thu gia sản đày đi biên cương! Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-quan/1401039/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.