Lệnh Hồ Tiến vừa vào liền quỳ xuống đất thỉnh an, thấy trước mặt lộra nửa chiếc hài cung phi, cũng không vội hé môi, chỉ nói ra mục đíchđến. Trước đó vài ngày, ông cùng Bình tuần phủ vừa tống quan Tổng đốcđường sông Trần Bình Nhân vào ngục vì tham ô công quỹ. Nhưng chức vịgiám sát đường sông rất quan trọng, nhất là vào thời kỳ lũ lên này, chonên Lệnh Hồ Tiến cùng Lại bộ các ti giải quyết, nghĩ đến 3 người có thểtiếp nhận chức vị, bèn đến xin chỉ thị của Thiên Chính đế.
Thiên Chính đế suy tư một lát, chọn Vu Hoán kế nhiệm. Sứ mệnh củaLệnh Hồ Tiến đã xong, vốn nên lui ra, nhưng ông lại lần lữa không chịucáo lui.
-“Lệnh Hồ thượng thư còn có gì muốn nói sao?”
Lệnh Hồ Tiến ho khan một tiếng.
-“Hoàng thượng, Tổ huấn nói hậu cung không được tham gia chính sự,hậu phi sao có thể ngang nhiên vào ngự thư phòng? Xin Hoàng thượng suyxét.” – Ánh mắt Lệnh Hồ Tiến dừng lại trên chiếc giày thêu kia.
Thiên Chính đế nhìn theo mắt hắn, nhận ra Đồng Hề trong lúc vội vã đã đánh rơi hài.
-“Trẫm biết rồi.”
Lệnh Hồ Tiến là người chính trực, làm quan thanh liêm, tài danh ởThiên Chính đô rất nổi bật. Chỉ là y quá mức bảo thủ. Thiên Chính đếcũng không muốn lúc này cùng y trở mặt.
-“Thần xin bệ hạ trừng phạt vị nương nương này để cảnh cáo.” – Lệnh Hồ Tiến vén bào quỳ xuống, dáng vẻ không hòa hữu.
-“Lệnh Hồ Thượng thư, đây là việc nhà của Trẫm.” – Thanh âm Thiên Chính đế lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-qua/3183549/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.