Edit: Diệp.
Lòng người dễ đổi, lời thề như hoa trong gương, trăng trong nước, người nam tử nói cả đời đều thích ta nhất cũng thay đổi.
"Giò cũng không cho ta ăn, còn không biết xấu hổ nói thích ta."
Ta trơ mắt nhìn Bùi Dụ sai người bưng giò bự thơm ngào ngạt xuống, giận mà không dám nói gì.
Chàng đi tới ngồi vào trên giường, nâng đầu ta lên đặt ở trên đùi chàng ấy, một bàn tay duỗi qua xoa bụng cho ta, "Từ trước đến nay thê chủ hay ăn, cứ ăn mà không biết tiết chế như vậy thì lát nữa lại muốn kêu ca bụng đau."
Ta tự biết đuối lý, chỉ lẩm bẩm không nói lời nào.
Gần đây Bùi Dụ lại lớn lên không ít, khớp xương ngón tay so với trước kia cũng càng thêm rõ ràng hơn, ta cầm lấy một ngón so với ta. Khá lắm, đốt ngón tay thon dài như hành tước này của người ta mới xứng gọi là tay, chứ như ta, chỉ có thể gọi là móng heo.
Bùi Dụ ở trên đầu ta nhẹ giọng cười, cong ngón tay lại cùng ta mười ngón tay đan xen, cúi người xuống thân mật chạm vào trán ta, đôi mắt xinh đẹp kia liên tục chớp chớp phóng điện về phía ta, chàng ấy còn cố ý hạ giọng hỏi: "Hôm nay thê chủ ngồi cùng bàn dùng cơm với Nhược Tố công tử nhỉ? Hai người nói gì vậy ạ?"
Chàng ấy nói như vậy khiến cả người ta đều không được bình thường, thế nhưng lại trầm mê sắc đẹp không thể tự kiềm chế, lại không nỡ nữa đành mơ mơ hồ hồ trả lời, "Ta nghe nói đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phu-benh-kieu-yeu-ta/229313/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.