Càng muốn biết ban đầu để cho nàng đi trộm hạt Châu kia, có phải là một âm mưu hay không.
Là tổ chức hoặc một ai đó trong tổ chức muốn mượn cách này diệt trừ nàng.
Bắt đầu lo lắng cho ba người chị em của mình, vận mạng của nàng như thế, vậy những người khác thì sao?
Có thể cũng như nàng hay không, bị người ta dùng mọi cách diệt trừ?
"Con trai, ta thực xin lỗi ngươi!" Suy nghĩ của nàng bị lời của lão hoàng đế cắt đứt.
Người nọ được Cô Độc Chứng truyền một nửa chân khí, nhưng bởi vì nội thương quá nặng, ngũ tạng đều tổn hại, nhiều chân khí hơn nữa cũng không cứu được tính mạng của ông ấy.
Như Thương nhìn khuôn mặt đã bắt đầu hiện lên xanh đen, không khỏi thầm than một tiếng.
Một viên Thầm Châu, rốt cuộc còn phải hi sinh tính mạng bao nhiêu người đây?
"Thiên Minh!" Lão hoàng đế yếu ớt gọi Chử Thiên Minh.
Chử Thiên Minh nhoài người lên, cầm chặt tay phụ thân, nhỏ giọng nói:
"Người nói."
"Đừng trách nhị hoàng thúc con, lại càng không nên vì ta báo thù! Ta biết rõ mẫu thân của con mấy năm nay vẫn luôn hiểu lầm, ta muốn giải thích với nàng, nhưng đứng trước mặt nàng lại không có dũng khí. Đây tất cả đều do ta tự tìm, căn bản không phải giống như mẫu thân con nghĩ là Nhị thúc con bức vua thoái vị! Trên thực tế, hành động bức vua thoái vị cũng không tồn tại, tất cả đều là giả! Đều là giả!"
Lão hoàng đế càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3174492/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.