Mà đối với chuyện năm đó, Cô Độc Chứng biết rất ít, thậm chí còn không nhiều bằng Như Thương nghe được.
Hắn chỉ nhớ khi mình tỉnh thì được người vớt từ trong bồn dược ra ngoài, những gì trước đó, đến nay cũng chưa từng nghe thấy điều gì.
Như Thương đúng là có nói sơ qua một chút, nhưng cũng không nhiều lắm.
Lão hoàng đế ném ra những lời này, khiến cho lông mày của Tần Như Thương dựng đứng trước tiên.
Nàng liền xách lên một bàn tay của Cô Độc Chứng, duỗi thẳng ra để mu bàn tay đối diện trước mặt, đưa móng tay đen như mực cho hoàng đế rõ ràng rành mạch mà nhìn vào trong mắt.
Sau đó nói:
"Cái này gọi là ở Tây Dạ sống không tệ? Ngươi có biết một tiếng tiểu chủ là hắn dùng tính mạng của mình để đổi lấy?"
Nhắc tới chuyện này, Như Thương hung hãn nghiến răng.
Dù sao chung đụng đã lâu, lại cùng nhau trải qua sống chết, nếu như không phải nghe Tiêu Phương kể lại những gì Cô Độc Chứng đã từng trải qua thì nàng cũng không có biện pháp bình tĩnh được như vậy.
"Các ngươi chỉ nghĩ là đưa con tin đi qua, nhưng lại không nghĩ đến Tây Dạ căn bản không muốn để thái tử sống! Hắn vừa đến Vương Cung Tây Dạ liền bị ném vào bồn dược, liên tục ngâm trong thuốc bảy bảy bốn mươi chín ngày mới có thể từ bồn dược ra ngoài! Coi như hắn mạng lớn, huyết nhục không bị biến hóa mục nát, nhưng cũng làm cho mười đầu móng tay ngâm đến toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3174310/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.