Như Thương theo bản năng lấy tay để lên ngực, phiền muộn xuất hiện sống động giống như thật, mang theo cảm giác đau đớn.
Nàng không nhìn Cô Độc Chứng nữa, kiềm chế một chút cảm xúc không hiểu, nhưng trong đầu lại vẫn đang không ngừng hủy bỏ những liên quan với hắn trước đây.
Quỷ Đồng nhìn ra nàng không bình thường, đi lên phía trước nhẹ giọng hỏi nàng:
"Tỷ tỷ ngươi làm sao vậy?"
Như Thương nhìn sang, cũng đành chịu vỗ vỗ vai hài tử, sau đó nói với hắn:
"Hãy đi theo chủ nhân nhà ngươi cho tốt, dù là có một ngày hắn thay đổi, ngươi nếu muốn trách, thì đến trách ta, không nên rời khỏi hắn."
Quỷ Đồng nghe không hiểu đạo lý trong lời nói, nhưng vẫn hiểu được ý nghĩa, chính là không nên rời khỏi Cô Độc Chứng!
Hài tử gật đầu một cái, nói như là lẽ tất nhiên:
"Quỷ Đồng thừa nhận hắn là chủ nhân, thì hắn chính là chủ nhân. Cho dù có một ngày chủ nhân giết Quỷ Đồng, hắn cũng vẫn là chủ nhân, không thể nào thay đổi!"
Lời này lại làm Như Thương nhớ đến câu chuyện "Chín chó một ngao", ngao một khi đã nhận định chủ nhân, thì cả đời cũng sẽ không thay đổi.
Giống như Quỷ Đồng nói, dù là có một ngày chủ nhân giết nó đi, người kia cũng sẽ như cũ vẫn là chủ nhân của nó!
Tiếng nói của Cô Độc Chứng ở phía sau truyền đến, không nhận ra hắn dùng bao nhiêu sức lực để kêu, nhưng mà loại thanh âm thâm trầm này lại tự nhiên phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173928/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.