"Là ngươi cứu ta!" Nàng lại nghiêng đầu nhìn hắn: "Bởi vì ngươi đã từng bị ngâm trong loại dược này mà ngươi vẫn còn sống, cho nên rắn sợ máu của ngươi, vì vậy ngươi lấy máu nhiễm lên ta để cứu ta một mạng!"  
Cô Độc Chứng hất mặt, liếc mắt nhìn sang nàng một cái, bộ mặt y như cũ không chút biểu tình, nhưng vẫn nói:  
"Ngươi biết được thật không ít"  
Không đợi Tần Như Thương lên tiếng, hắn lại chủ động nói tiếp: 
"Hàng năm Vương Hậu thọ yến cũng chính là lúc đưa người vào bồn. Tây Dạ ít người, bọn họ không thể để cho người nhà mình chịu chết, vì vậy liền mượn đội múa làm lý do đi Trung Nguyên chọn người. Ngoại trừ ngâm trong nước thuốc kia, những người này còn phải chọn ra một nữ tử giao cho thần rắn hưởng dụng. Loại rắn đó thích màu đỏ, cho nên người được chọn để dâng thần cũng phải mặc một chiếc váy dài đỏ thẫm."  
"Ta..." Nàng rất muốn nói "mẹ kiếp", nhưng vì ở trước mặt Cô Độc Chứng nàng nói không nên lời, buộc lòng phải chuyển thành: "Ta buồn bực."  
Cô Độc Chứng nhếch nhẹ khóe miệng, Như Thương hiểu được có thể là hắn muốn cười, nhưng bởi vì thật sự đã quá lâu không có làm ra vẻ mặt đó, cho nên dù khóe miệng khẽ động, cũng không biết phải cong lên hướng nào.  
"Tây Dạ Vương là người hèn nhát!" Nàng cười nhạo đối phương:"Làm hoàng đế mà lại bất lực như vậy! Nhưng Vương Hậu làm rất đúng, nam nhân của mình thì phải trông giữ, dựa vào cái gì mà cùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-phi-linh-dac-cong-phuong-muu-thien-ha/3173586/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.