Tam di nương vừa nghe Mạc Linh Nhi đồng ý, liền mừng rỡ, luôn miệng nói: “Đa tạ Đại tiểu thư, Đại tiểu thư bằng lòng đưa Tam tiểu thư vào cung đã là ân huệ lớn rồi, việc sau khi vào cung Đại tiểu thư không phải lo lắng đâu.”
“Vậy thì tốt, nhưng, …” Mạc Linh Nhi đổi giọng sắc bén, quay đầu nhìn Tam di nương: “Ta hi vọng bà có thể giữ vững lập trường của mình, nếu không...” Mạc Linh Nhi dừng một lát, ánh mắt lạnh băng sắc như dao liếc về phía Tam di nương.
Tam di nương bỗng cảm thấy sống lưng lạnh toát.
“Đại tiểu thư yên tâm, ta nhất định sẽ làm tròn bổn phận của mình.” Có thể là quá căng thẳng nên giọng nói Tam di nương cũng run rẩy.
“Nếu được như vậy thì còn gì bằng.” Lời nói Mạc Linh Nhi rất nhẹ nhàng nhưng lại đè nặng lên trái tim của Tam di nương.
“Tử Vân, tiễn khách.”
“Tam di nương, mời.” Tử Vân bên cạnh nói.
Tam di nương ra khỏi viện bằng cách nào đến chính bản thân bà ta cũng không biết, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, hôm nay Đại tiểu thư thật sự quá khủng khiếp, lần đầu tiên bà ta thấy Mạc Linh Nhi đáng sợ như vậy.
Nhớ lại ánh mắt cuối cùng của Mạc Linh Nhi khiến bà ta như thể rơi vào hầm băng lạnh thấu xương, đến giờ nghĩ lại vẫn còn sợ.
Không được, bà ta nhất định phải dặn dò Yên Nhi, sau này chớ có chọc vào Đại tiểu thư.
Tam di nương đi rồi, Mạc Linh Nhi mới hỏi Tử Vân: “Tử Vân, em thấy lời lúc nãy của Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-nu-tro-ve/1472051/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.