Hồ Lô Tẩu lượm thanh tiêm đao ở dưới đất lên gật đầu nói:
– Lại gần đây một chút. Lão phu vừa trúng độc, thuốc giải chế xong rồi, chỉ còn chờ trái tim ngươi để làm thuốc dẫn. Người ta có câu: Muốn cởi nhạc phải cầu người đeo nhạc. Đành nhờ lão đệ một phen.
Thái lão tam giật mình kinh hãi lăn người đi lùi lại toan chạy trốn.
Gã không ngờ phía sau có người đợi sẵn. Gã vừa co mình lại đã bị đá một cước vào vai.
Người vừa đá gã cười khẩy quát:
– Muốn trốn ư?
Thái lão tam biết mình khó lòng thoát chết, lại dập đầu van lơn:
– Tiểu nhân bất quá là cái bị thịt, chẳng hiểu gì về dược vật. Vụ hạ độc ở tửu lâu, chẳng hay biết chi hết. Xin tiền bối soi xét cho...
Người đứng phía sau hỏi:
– Vậy thì ai biết?
Thái lão tam cất tiếng run run lắp bắp:
– Cái đó... có lẽ là... Kiều công tử. Y hồ đồ... hành động vụ này...
Người đứng đằng sau lại hỏi:
– Vị nhân huynh kia họ tên là gì?
Thái lão tam ngập ngừng nói:
– Y tên gọi Phương Trị Nhân, ngoại hiệu Tiểu Biển Thước... Nghe đâu y là... đại đồ đệ của... Đàm Tiếu Thư Sinh.
Hồ Lô Tẩu cười lạt hỏi:
– Vị Phương huynh đó hiện giờ ở đâu?
Thái lão tam đáp:
– Tiểu nhân không rõ.
Người đứng đằng sau hỏi:
– Không biết thật ư?
Thái lão tam đáp:
– Tiểu nhân không biết thật. Hai vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-nhan-doat-phach/1882661/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.