Chàng đảo mắt nhìn quanh nhưng trong lúc nhất thời chưa ngó thấy Bính
Dần kỳ sĩ ở chỗ nào.
Bọn tửu khách mồm năm miệng mười la lên:
- Lão này say rồi, lấy thuốc giã rượu ngay!
Hán tử kêu bằng Thái lão tam, nhân lúc mọi người nhốn nháo bỏ nắm bạc vụn xuống bàn rồi chớp mắt không biết biến đi đâu mất.
Một tên tiểu nhị bưng nước giã rượu vào toan đổ cho Hồ Lô Tẩu thì một lão già cổ có bướu lớn đưa tay ra nói:
- Ta đã đến đây.
Mọi người không để ý, Lệnh Hồ Bình nhìn thấy rõ lão già đưa tay đón lấy chén thang ấn ngón tay nghiến viên thuốc vào trong chén.
Bây giờ Lệnh Hồ Bình mới biết lão bướu cổ này chính là Bính Dần kỳ sĩ hóa trang.
Hồ Lô Tẩu dần dần tỉnh lại, chưa biết sinh mạng mình đã vãn hồi. Lão vừa dụi mắt vừa quát hỏi:
- Thái lão tam đâu?
Bính Dần kỳ sĩ dùng phép truyền âm cười đáp:
- Lão ca cùng Vưu môn ở Sơn Tây thật là có duyên. Lần trước đã gặp rồi. Lần này thăng cấp lại gặp thủ đồ ở Vưu môn.
Hồ Lô Tẩu cơ hồ muốn nhảy lên. Lão hỏi:
- Ông bạn... ông bạn bảo sao?
Bính Dần kỳ sĩ khẽ cười đáp:
- Nói nhỏ đi một chút. Lão mà còn la là ta điểm vào á huyệt lão ngay.
Hồ Lô Tẩu ngạc nhiên hạ thấp giọng xuống hỏi:
- Lão ca là ai?
Bính Dần kỳ sĩ cười đáp:
- Lão phu là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-nhan-doat-phach/1882660/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.