“Tiểu Tứ......” Diệu Ngạn đi dạo ở chợ náo nhiệt, sắc mặt trầm buồn, còn không thì liếc Mạc Ngữ ở phía sau Tiểu Tứ, “Ta nói, chúng ta đi dạo phố, ngươi mang cái gia khỏa này theo làm gì?”
Mạc Ngữ nghe vậy, càng thả chậm cước bộ của mình hơn, đầu cúi thấp, hai tay xoắn vạt áo, đi theo phía sau bọn họ.
Tiểu Tứ nhận thấy được người phía sau cách mình càng lúc càng xa, cũng không nói với y cái gì, rõ ràng là đứng bất động tại chỗ, chờ Mạc Ngữ đuổi theo bọn họ. Nó dừng lại, Diệu Ngạn cũng không thể không dừng lại theo, thế là liền biến thành hai người đứng ở giữa chợ “gây trở ngại giao thông”! Chính là bọn họ dừng bước không khiến Mạc Ngữ nhanh hơn, nó ngược lại đi càng chậm!
“Oa a! Ta chịu không nổi!” Diệu Ngạn sắp phát điên, “Tiểu Tứ, gia khỏa kia......”
Tiểu Tứ tại thởi điểm Diệu Ngạn nói ra từ “gia khỏa kia” sửa lại: “Ngạn ca ca, không cần gọi nó là ‘gia hỏa kia’! Nó cũng có tên, gọi là ‘Mạc Ngữ’ không phải sao?”
“Nói như thế, nhưng mà......” Diệu Ngạn không khỏi lại lườm Mạc Ngữ rơi lại phía sau bọn họ, “Ai...... Khó có thể tin! Nó thật là nam nhân sao?”
Mạc Ngữ sợ đầu sợ đuôi, đầu cúi thấp không tính, tốc độ chậm không nói, còn luôn đụng phỉa người hoặc vật! Bằng bước đi lộn xộn của nó, phỏng chừng bọn họ cả một ngày cũng đi không xong con phố này!
“Không ai quy định nam nhân không được như vậy!” Tiểu Tứ cũng liền nhìn theo.
“Trời ạ......” Diệu Ngạn nhận mệnh, “Ta xem hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-huyet-khuc-chi-tieu-dao-nhac/182578/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.