Ngày hôm sau, Mạnh Ly thức dậy thì Cận Thời Dược đã không còn ở bên cạnh, cô nằm trên giường duỗi người một lát. Mơ màng nghĩ, chẳng nhẽ tối qua chỉ là một giấc mơ?
Cơn đau ở vùng bụng dưới đã biến mất nhưng vẫn cảm thấy kiệt sức.
Mạnh Ly với lấy điện thoại xem giờ, nhưng điện thoại cũng biến mất không thấy đâu. Cô ngồi dậy muốn tìm, nào ngờ vừa ngồi dậy, chăn bông trên người liền trượt xuống, trước ngực bỗng ập đến một trận lạnh lẽo. Cô theo bản năng cúi đầu, chưa đầy một giây, khuôn mặt bừng đỏ như trái cà chua.
Ký ức đêm qua lập tức ùa về trong tâm trí.
Từng dấu hôn đậm nhạt lớn nhỏ trên ngực đã chứng minh rằng đêm qua không phải là một giấc mơ.
Bầu ngực cô trông thảm không tả nổi, như thể là bị hung hăng dày vò một cách thô bạo. Trên nền da trắng ngần không chỉ có dấu hôn, mà còn cả dấu ngón tay do nắn bóp bằng lực lúc mạnh lúc nhẹ. Đặc biệt là hai viên đậu mẫn cảm kia, nhìn qua có chút sưng tấy đỏ hỏn.
Ngay lúc này, một số lời nói "hư hỏng" tối qua của anh cũng đúng lúc vang lên bên tai hết lần này đến lần khác.
"Em biết không... Nơi này của em có thể hút ra dịch ngọt."
"Rất ngọt."
"..."
Anh bảo cô đang không khỏe, vì vậy phải nghỉ ngơi thật tốt, từ chối sự giúp đỡ của cô. Anh đúng là nói được làm được, thật sự đã tự lực cánh sinh. Cô vẫn nhớ rõ từng tấc da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-sa-tren-utopia/2818989/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.