Vì gia đình sắp có thêm thành viên, Mạnh Uyển và Triệu Chính Lâm đã xem lịch, cuối cùng chọn được một ngày lành hiếm có giữa lễ đầy tháng và lễ trăm ngày để tổ chức tiệc.
Với tầm ảnh hưởng của nhà họ Triệu trong giới kinh doanh ở Ninh Hải, bất kỳ bữa tiệc nào họ tổ chức cũng khó có thể diễn ra một cách đơn giản. Mạnh Uyển đã dặn Triệu Hi và Trần Tễ Nghiêu phải sắp xếp thời gian trống. Tối hôm trước bà còn nhắn tin riêng cho Triệu Hi dặn dò: “Nhớ mặc thật bảnh bao nhé!”
Triệu Hi vào phòng thay đồ tìm quần áo. Cậu mở ngăn kéo thứ hai của tủ quần áo ở giữa, lấy ra hai chiếc nhẫn đôi bằng bạch kim đã đặt thiết kế riêng.
Ngẩng đầu lên nhìn ra cửa, Triệu Hi thấy Trần Tễ Nghiêu đang mặc một chiếc áo pyjama rộng rãi màu nhạt, tay cầm cốc nước, lặng lẽ dựa vào khung cửa nhìn cậu.
Triệu Hi đeo một chiếc nhẫn vào ngón áp út tay trái của mình, rồi đi đến nắm lấy tay Trần Tễ Nghiêu, chậm rãi đẩy chiếc nhẫn còn lại vào ngón tay anh.
Trần Tễ Nghiêu nuốt nước bọt, cúi đầu nhìn chiếc nhẫn lấp lánh và tinh xảo trên tay mình, nói: “Cuối cùng em cũng nhớ rồi…”
“Anh cứ tưởng phải đợi đến kiếp sau mới có thể đeo chiếc nhẫn em tặng.”
Triệu Hi nhíu mày: “Anh đã phát hiện ra rồi à?”
Trần Tễ Nghiêu cong môi: “Đêm đó khi em đưa anh đến chỗ người thiết kế ở thành phố mới, anh đã đoán được.”
Đây cũng là lý do vì sao Trần Tễ Nghiêu không còn nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-penida-a-tap-ba-duong/5036487/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.