Cuộc sống yên bình chưa được bao lâu, Triệu Hi lại bắt đầu lười biếng như 800 năm chưa được ngủ. Mỗi sáng cậu phải được Trần Tễ Nghiêu và đồng hồ báo thức thay nhau gọi mấy lần mới chịu rời giường. Không phải vì mất ngủ, chỉ đơn giản là cậu ngủ muộn do ban ngày tiêu hao quá nhiều năng lượng.
Tuy nhiên, lỗi này không hoàn toàn thuộc về Trần Tễ Nghiêu, nếu Triệu Hi ngoan ngoãn hơn, không trêu chọc anh thì Trần Tễ Nghiêu cũng không thể nào hứng lên nhiều như vậy.
Sáng sớm cuối tuần, Triệu Hi tỉnh giấc vì tiếng pháo nổ vang ngoài cửa sổ, không phải ngày lễ Tết mà lại có người đốt pháo, đúng là phiền phức. Triệu Hi bực bội ngồi dậy, nửa thân trên tr*n tr**, mắt vẫn còn lim dim, tay cậu s* s**ng trong chăn rồi hét lớn ra ngoài cửa: “Trần Tễ Nghiêu, anh lại vứt q**n l*t của em đi đâu rồi!”
Trần Tễ Nghiêu đang chiên trứng trong bếp nên chưa trả lời ngay. Triệu Hi kéo cái gối tựa rồi ngồi trên giường đợi, vẫn còn mơ màng. Một lát sau Trần Tễ Nghiêu mang bữa sáng vào, đặt lên bàn rồi đẩy cửa phòng, bảo rằng q**n l*t của cậu đã được giặt vào tối qua, cậu nên thay cái mới.
Triệu Hi bị tiếng pháo làm cho bực mình. Cậu ậm ừ đáp lời rồi ngồi lì trong chăn không nhúc nhích. Vài phút sau, khi đã tỉnh táo hơn chút, Triệu Hi thấy bồn rửa mặt đã được xả nước, kem đánh răng đã được lấy sẵn. Trần Tễ Nghiêu đến vén chăn lên, cầm một chiếc q**n l*t mới mặc vào cho cậu.
Mặc quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-penida-a-tap-ba-duong/5036486/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.