Từ chùa Nam Âm bước ra, xe của cả hai vẫn yên tĩnh đỗ dưới gốc cây hòe cổ thụ.
Khi Trần Tễ Nghiêu lại gần, chìa khóa xe tự động cảm ứng, Triệu Hi thong thả theo sau, mở cửa xe và ngồi vào ghế phụ.
Chiếc xe chạy đều đều dọc theo con đường đèo. Trần Tễ Nghiêu lái xe rất vững vàng, mặt trời sắp lặn về tây, Triệu Hi nhìn theo góc độ mắt của anh rồi nhướng mày, chủ động kéo tấm che nắng xuống cho anh.
Nhưng dường như mọi việc lại trở nên vô ích.
Bởi vì rất nhanh sau đó, Trần Tễ Nghiêu đưa tay đẩy tấm che nắng trở về vị trí cũ.
Không khí bỗng trở nên im lặng, thậm chí có chút kỳ lạ. Triệu Hi trả lời hai tin nhắn, thấy người ngồi ở ghế lái đang thất thần liền bật cười và nghiêng đầu đánh giá anh: “Trần Tễ Nghiêu, sao em thấy mặt anh hơi đỏ vậy?”
Trần Tễ Nghiêu không nói gì, chỉ đưa tay ấn một nút trên bảng điều khiển trung tâm, luồng khí lạnh liền từ từ thổi ra.
Triệu Hi tỏ vẻ đã hiểu, các ngón tay vô thức gõ nhẹ lên cửa xe hai cái, cậu đột nhiên nghiêng người gọi anh: “Anh A Nghiêu, sao anh không hỏi tại sao lúc nãy em lại hôn anh?”
Tốc độ xe đột ngột giảm lại, ghế ngồi nghiêng về phía trước, người bên cạnh nắm chặt vô lăng, một lúc lâu sau mới hờ hững trả lời: “Tại sao?”
“Trượt chân đấy!” Triệu Hi dõng dạc nói, môi cong lên thành nụ cười nhưng lại giả vờ ra vẻ vô tội: “Vừa rồi có người từ phía sau đẩy em một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-penida-a-tap-ba-duong/5036468/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.