“Đảo Penida, chúng ta cùng nhau đến đó.” “Nhưng buổi sáng dậy sớm thì hơi khó với em, hay là chúng ta đi ngắm hoàng hôn đi?” “Không phải em chỉ muốn tìm cớ để rủ anh đi du lịch cùng thôi sao?” “Tất cả những gì chưa trải nghiệm đều muốn thử, điều quan trọng nhất là có anh, đi, cùng, em!” Bốn chữ từ đầu dây bên kia đã đánh thức những ký ức sâu thẳm trong tâm trí Triệu Hi, những ký ức mà sau này bị cậu vô thức lãng quên. Pháo hoa bung nở như sao băng, xé toang sự tĩnh lặng của bầu trời đêm, cảnh tượng rực rỡ trước mắt giống như lúc cậu một lần nữa đưa bó hoa cưới trên tay cho Trần Tễ Nghiêu. Tối hôm đó, cậu và anh đã cãi nhau một trận bên bờ sông ở cầu Nam Phổ, chiếc bật lửa không cháy được, cậu đã ném ra và vô tình trúng xe của Trần Tễ Nghiêu. Về đến Hối Cảnh, Trần Tễ Nghiêu lại xuống bếp làm bữa khuya, Triệu Hi không nhớ rõ cụ thể đã ăn gì, nhưng cậu chắc chắn rằng chính đêm đó, lần đầu tiên cậu đã kể cho anh nghe về hòn đảo nhỏ hướng ra phía nam Ấn Độ Dương, nơi mà cậu đặt làm hình nền điện thoại. Triệu Hi thừa nhận rằng hiện tại đầu óc mình chậm chạp, cậu không thể nghĩ ra mối liên hệ tất yếu nào giữa việc anh rời đi lần này với chuyện cậu đã kể cho anh lúc trước. Cậu từng nghĩ việc cùng nhau đi ngắm hoàng hôn trên đảo là một kế hoạch du lịch đã được hai người thống nhất, thật nực cười, hóa ra chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-penida-a-tap-ba-duong/5036457/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.