Mệt mỏi thì nghỉ ngơi, em nuôi anh Triệu Hi có một văn phòng riêng với cửa sổ kính từ trần đến sàn ở Á Thâm. Tuy nhiên, khi nghỉ trưa hoặc khi làm việc mệt mỏi muốn lười biếng, cậu vẫn quen chạy sang chỗ Trần Tễ Nghiêu. Theo quan niệm sống “nhân sinh khổ đoản, tận hưởng lạc thú trước mắt” của Triệu Hi, cậu phải dành thời gian có hạn của mình trong một môi trường thoải mái và thư giãn tuyệt đối. Do đó, Trần Tễ Nghiêu gần như không có cơ hội được tận hưởng không gian riêng tư của chính mình. Căn phòng vốn chỉ m*nh tr*n Tễ Nghiêu được ra vào nay đã tràn ngập dấu ấn bá đạo và ngang ngược của Triệu Hi: chiếc iPad trên sofa không đặt mật khẩu, đã đăng nhập tất cả tài khoản mạng xã hội của cậu; trên bàn có hai chiếc cốc cà phê giống hệt nhau, một đen một trắng; trên chiếc giường lớn trong phòng nghỉ có hai chiếc gối kê song song; và trong tủ còn có bộ đồ ngủ bằng lụa chỉ để cậu mặc tạm lúc nghỉ trưa. Trần Tễ Nghiêu đã họp từ lúc sáng, đến giờ vẫn chưa kết thúc. Triệu Hi ăn trưa xong, không đợi được anh nên tự vào phòng nghỉ trưa trước. Phòng nghỉ được nhân viên vệ sinh chuyên nghiệp dọn dẹp mỗi ngày, nhưng họ không được phép chạm vào đồ dùng cá nhân của Trần Tễ Nghiêu. Triệu Hi khoác áo vest trên tay, ngồi trên mép giường, cởi hai cúc áo sơ mi. Cậu ngước mắt lên, thấy cuốn sách đặt trên tủ đầu giường, Triệu Hi cầm lên, tình cờ lật đúng trang mà Trần Tễ Nghiêu đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-penida-a-tap-ba-duong/5036438/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.