Rầm
Cánh cửa to lớn như vậy mà lại không chút trở ngại mà mở toang, Cố Thiếu Tranh ngổn ngang, vẻ tàn bạo, sát khí nừng nực đi với một đám vệ sĩ theo đuôi đằng sau. Cố Thiếu Tranh bước vòa cứ như hiện thân của thần chết, mang tát cả sự sợ hãi cùng phẫn nộ đi vào.
Ba tên đàn ông kinh sợ đến nổi nói không nên lời, cứ đơ mà nhìn Cố Thiếu Tranh, chưa bao giờ bọn hắn lại căm nhận được cơn sợ tột độ đến mức chỉ muốn ngay lập tức chết đi.
Cố Thiếu Tranh không nói không rằng nhưng bước nặng nề đi về phía Bối Vy, anh càng tiến gần tên đàn ông càng cảm nhận rõ hơn cơn địa chấn đến ngay bên chân mình, trên người tên đàn ông không mảnh vải che thân cả Bối Vy cũng bị hắn cởi bỏ hết nửa một nửa cái váy thứ gì không nên hiện ra cũng đã hiện ra rồi, Cố Thiếu Tranh nhìn mọi thứ bằng một ánh mắt bình thản đến kinh người, sóng yên biển là chính là dấu hiệu của bão lớn.
Tên đàn ông đứng phốc dậy nhảy nhanh qua một bên rồi chạy lại ấy quần áo mình vội chân vội tay mặc lại lên người nhưng chỉ kịp mặc xong cái quần đã bị đám vệ sĩ tóm lại nhấn xuống quỳ rạp trên nền nhà.
Cố Thiếu Tranh cẩn thận dùng áo mình che kín lại cơ thể trần trụi của người phụ nữ, anh nhìn gương mặt nhơ nhớp vết son lem khắp nơi những dấu hiệu đỏ chói khắp khuôn cổ cô, Cố Thiếu Tranh càng nhìn lại càng không nhịn nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-o-oviedo/2850569/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.