Tôi cười rất tươi vì muốn tìm lại được cha mẹ ruột nên tôi đã cố gắng rất nhiều đạt nhiều thành tích tốt trong học tập , cố gắng 12 năm qua chỉ còn vỏn vẹn ba ngày nữa thôi là mơ ước đã thành rồi , tôi nắm lấy chặt đôi tay chị ấy trong lòng đã nghĩ sẽ đi học tiếp " Dạ em sẽ..." chưa nói dứt câu mẹ từ nhà sau đi lên nghe cuộc nói chuyện của chị em tôi mẹ hất mạnh rỗ đồ còn đang phơi dang dở vào tôi chị cả và em trai liền kéo mẹ ra , mẹ chỉ tay thăng vào mặt tôi " Học hành thành đạt làm gì , nhà họ Triệu bọn tao đã bao nuôi cái nghiệp chủng như mày ăn học mười hai năm rồi " bà ta càng nói lại càng hăng chỉ tay mạnh vào trán tôi " Thứ súc sinh như mày được Triệu Vinh và mẹ ông ta cho ăn học tơi bây giờ đã là phúc phần mấy đời của mày rồi " em trai thấy tôi ấm ức không thể nói thành tiếng nhưng không làm gì được em trai dựt vào tay áo chị cả nói nhỏ " Chị cả chị nói gì đi chứ " , chị cả nhìn tôi đôi mắt thương cảm nhưng lại rất sâu xa còn mẹ cứ xông lên mắng tôi tới tấp " Nếu như mày vẫn mơ mộng được đi học thì để tạo đây chết cho mày vừa lòng , tại mày mà Tịnh Thì của tao học hết Phổ thông phải nghỉ học bương trải sớm ở ngoài chợ cá , khiến con bé năm nay 22 tuổi rồi không nhà giàu nào ở thôn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-noi-chan-troi/2817211/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.