Tôi ngẩn mặt lên cảnh kinh hoàng trước mắt tôi không thể nào tin được chị cả đã không thể kìm nén được cơn tức giận của mình mà đã xô mẹ ngã , mẹ trượt chân va đập đầu mạnh vào thành giếng nước bên cạnh , miệng chị cả cứ lẩm bẩm " bà ta là quái vật , là mụ phù thùy đó là nhưng điều bà xứng đáng nhận lấy , bà biết nhờ có A Kỳ nên tôi mới thoát kiếp làm vợ nhỏ của Lão Trương " . Chị đưa ánh mắt lên nhìn tôi nhìn có thể thấy cơ thể chị ấy đang rung chị ngã khụy xuống tại chỗ miệng không ngừng lẫm bẫm " A Kỳ không cần phải nghỉ học nữa , A Hàng không còn bị sắp đặt mọi thứ nữa rồi " chị vừa nói vừa hơi cong đôi môi tái lên cười làm tôi rất sợ Vũ Hàng chạy lại chỗ tôi ôm trầm lấy tôi thằng bé chắc hoảng lắm tôi nhìn xuống thấy thằng bé đang khóc nó dụi vào người tôi " mẹ sẽ không chết đúng không chị hai , nếu mẹ mà chết chị cả sẽ phải ngồi tù mất" , tôi cũng hoảng lắm nhưng cũng kịp định thần lại tôi quỵ một chân xuống hai tay nâng gương mặt đang khóc của em trai "bình tĩnh , lúc này là lúc em phải bình tỉnh nhất không được khóc , chạy xuống bến tàu tìm gặp cha và bà nội thì thầm vào tai nói nhà mình có chuyện nói họ về nhanh , chị sẽ đi tìm anh Văn Thương tới chữa cho mẹ " tôi dìu chị cả đứng dậy cố chắn an tin thần của chị "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-noi-chan-troi/2817210/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.