Chương trước
Chương sau
*Đồn cảnh sát

Trong phòng thẩm vấn, ông Ren hai tay bị còng phía sau, gương mặt hằn lên sự căm phẫn với người cảnh sát ngồi đối diện. Hai bên ông ta cũng có hai vị cảnh sát đứng canh nhằm ngăn chặn khi ông ta quá mức nóng nảy.

Người cảnh sát thẩm vấn ông Ren là cảnh sát trưởng ở đồn cảnh sát này.

Cảnh sát trưởng uy nghiêm nhìn ông Ren một lúc mới trầm giọng hỏi:

"Ông khai sự thật có thể được tha thứ bởi ba ông chỉ muốn biết tại sao ông phải làm những chuyện vô nhân tính như thế thôi. Nhưng nếu ông cố giấu thì chúng tôi sẽ điều tra, lúc đó ông chờ ngày tuyên án là vừa. Còn có vợ và con của ông, ông có muốn cả gia đình bị bắt chung không ?"

Đôi mắt ông Ren đỏ ngầu, ông ta gào lên:

"Lũ khốn, chúng mày thả tao ra mau lên. Tao không làm gì cả, tất cả đều tại con nhỏ kia tự chuốc lấy chẳng liên quan đến vợ chồng và con gái tao."

Cảnh sát trưởng nhíu mày không đáp ứng ông ta mà lại hỏi:

"Cô ấy cũng là con ruột của ông ? Hửm? Ông nhất quyết bảo vệ vợ và con gái lớn nhưng con gái nhỏ mới là người xảy ra chuyện thì lại bị ông hắt hủi. Người ta nói hổ dữ không ăn thịt con nhưng mà tôi thấy trường hợp của ông rất khác người đấy."

Ông Ren trước sự nghi vấn của cảnh sát trưởng vẫn cứng miệng không nói gì thêm. Cảnh sát trưởng cũng chẳng hỏi kháy ông ta làm gì nữa mà chỉ từ tốn cất tiếng:

"Được rồi, tôi không tốn thời gian hỏi ông nữa. Tôi nói ông biết, trước khi ông bị bắt, chúng tôi đã được cung cấp một số chứng cứ có liên quan đến vụ việc bắt cóc cô Yuko Yamamoto tại trường học. Một đoạn ghi hình camera, chúng tôi cũng có thể tìm được bằng chứng. Còn có...Nếu như ông khai nhận, ba của ông đảm bảo không để ông ngồi tù mà sẽ thả về. Chúng tôi đã điều tra thì sẽ điều tra tận gốc, chẳng phải cô Yuka con gái lớn của ông cũng bị bắt hay sao. Vụ việc này nghiêm trọng đấy, ông biết cái gì thì khai ra đi."

Ông Ren nghe cảnh sát trưởng nói thế có phần tỏ ra đăm chiêu suy nghĩ. Nếu như từ vụ việc của Yuko mà điều tra ra thì chắc chắn hệ lụy ông ta gánh lấy không ít. Nếu như ba của ông ta đã đảm bảo vậy xem như ông ta nhường một bước, sau khi được thả ra sẽ tính tiếp. Chẳng phải chỉ là một lời khai thôi sao...Ông ta bịa ra cũng được.

Nâng ánh mắt như dao nhọn về hướng cảnh sát trưởng, ông Ren nhàn nhạt nói:

"Hừ, chính tôi cho người bắt cóc Yuko đấy. Tôi muốn cho con bé một bất ngờ về hôn phu của mình nên mới dùng cách đó. Nhưng lại xảy ra việc con gái lớn của tôi là Yuka cũng bị bắt, bên phía nhóm đối tượng đó muốn có người thế chỗ nên tôi đưa Yuko đến. đổi lấy Yuka. Nhưng chưa gì thì ba tôi đã làm ầm chuyện lên chỉ vì nghe không rõ cuộc trò chuyện giữa tôi và Yuka. Chúng tôi vốn muốn tìm cách cứu Yuko thế nhưng ba tôi chỉ vì vài câu nói đã hiểu lầm nên mới xảy ra cớ sự này."

Ông Ryu nói xong rất nhàn hạ len lỏi sự vô tội nhìn cảnh sát trưởng như thể điều ông ta biết và làm là đúng chứ không sai để phải bị bắt đến đồn cảnh sát theo lời tố cáo từ ba mình là ông Ryu.



Cảnh sát trưởng nghe thế không trả lời ngay mà ra ngoài nói chuyện điện thoại. Khoảng vài phút sau cảnh sát trưởng quay lại rồi nói với ông Ren:

"Tôi vừa nói chuyện với ông Ryu, ông ấy nói rằng xem như đó là lời khai từ lương tâm của ông. Hiện tại, cô Yuko vẫn chưa được tìm thấy nên ông Ryu chưa thể cho ông về nhà. Ông ấy nói ngoại trừ khi nào tìm được cô Yuko, khi đó ông và vợ con sẽ được thả ra."

Không để ông Ren kịp nói thêm điều gì, cảnh sát trưởng hất mặt với hai người cảnh sát đứng hai bên ông Ren, ý bảo rằng hai người họ hãy đưa ông Ren vào lại ngục giam.

Ngục giam tối chỉ có len lỏi chút ánh sáng từ chiếc đèn phía ngoài chiếu vào ô cửa sổ vuông trên tường. Ông Ren bị đưa vào ngục lặp tức thấy vợ và con gái lao đến hỏi:

"Thế nào rồi, khi nào chúng ta sẽ được thả ra vậy anh ?"

Bà Satomi hỏi chồng

Ông Ren hừ lạnh đi đến chỗ một góc tường ngồi xuống nhìn hai mẹ con và nói:

"Cho đến khi tìm được con khốn kia thì chúng ta mới được thả. Yên tâm, cảnh sát không điều tra được gì đâu. Báo chí bây giờ đang hướng đến Takahashi, nếu chuyện nghiêm trọng thì thằng ranh đó sẽ bị bắt đến đồn cảnh sát điều tra, chúng ta không bị ảnh hưởng."

Yuka đay nghiến cắn môi:

"Tất cả là tại con khốn Yuko kia, lần này được thả ra, ba với mẹ hãy mau chóng gả nó cho thằng đàn ông khốn nạn

Takahashi đi. Hai đứa nó chính là trời sinh một cặp nên ở cùng một chỗ."

Ông Ren híp mắt nhìn vào hư không, khóe môi nhếch lên một đường sắc lạnh. Ông ta trầm giọng:

"Tất nhiên, ba biết thế nào qua chuyện này nhà Takahashi cũng sẽ đòi hủy hôn nhưng làm sao có chuyện đó xảy ra được. Ba sẽ đẩy con nhỏ vô dụng đó đi thật nhanh và sau đó chính là lúc chúng ta lấy lại mọi quyền hành từ vợ chồng Ran."

Cứ như vậy cho đến hơn bốn ngày sau...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.