Cô nghĩ rằng loại người như Lý Khôi Vĩ nhịn không được lâu, lần này sẽ thật sự cưỡng đoạt cô. Nhưng lại một lần nữa cô nghĩ sai về anh, Lý Khôi Vĩ đem cô lên phòng lột đồ cô ra rồi bắt cô đi tắm rửa sạch sẽ. Đại Ngọc phản đối:
- Tại sao lại tắm? Em đã thành ra thế này rồi anh còn muốn..muốn...muốn làm sao?
Lý Khôi Vĩ nhìn cô, buồn cười đáp:
- Làm cái gì cơ?
- Làm gì thì tự bản thân anh biết đi chứ!
Cô co rúm người lại, bước lùi dần ra phía sau. Anh cau mày bước đến và trong dự đoán cô liền bị vấp ngã. Lý Khôi Vĩ phản xạ nhanh nắm lấy tay cô kéo về khiến Đại Ngọc lao vào lòng anh. Lý Khôi Vĩ hơi tức giận nói:
- Em không cẩn thận một chút được hay sao?
- .....
Cô cũng có cố ý đâu chứ, hung dữ như vậy làm gì?
Đại Ngọc gào thét trong lòng, anh nhìn cô không nói gì thì thở dài cúi người bế cô lên. Bị bế lên bất ngờ khiến cô theo phản xạ vòng hai tay qua cổ anh. Lý Khôi Vĩ nói:
- Đi tắm, cả ngày ở ngoài đường dơ lắm rồi
- Có đổ mồ hôi đâu, mà anh cũng để em tự tắm đi chứ
- Em không thấy, tắm không sạch.
.... Nhưng cũng đâu ai mượn anh
Nửa tiếng sau Đại Ngọc được bọc trong chiếc khăn lông dày, khuôn mặt đỏ ửng như quả cà chua chín được đặt lên giường. Lý Khôi Vĩ đi đến tủ đồ, lấy ra một bộ đồ ngủ bông dày. Anh cẩn thận từng chút mặc vào cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1802011/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.