Đại Ngọc nằm viện trong thời gian dài và dĩ nhiên là tin tức rất nhanh đã lan ra. Sau Lý Khôi Vĩ, người thứ hai nhanh chóng nắm bắt chính là cô út nhà họ Bạch kiêm phu nhân của Trang thiếu và còn kiêm luôn chức bạn thân.. à có lẽ sau khi biết việc này thì không còn thân rồi.
- Cái đéo gì thế này?
Bạch Hạ Băng nhìn Đại Ngọc ngồi trên giường, tính khí không tốt gằn giọng. Cô nàng vẫn chưa phát hiện điều bất thường ở cô, chỉ hay tin cô lại nằm viện.
Đại Ngọc hơi giật mình, nhận ra giọng của Hạ Băng liền nở nụ cười:
- Bà bầu tính khí xấu thế.
- Bà mày dù không có bầu vẫn xấu tính.
Hạ Băng đi tới bên giường, thở dài một hơi. Định mắng cô thêm nhưng khi chạm mắt thì lời lại nghẹn lại. Không khí như ngưng đọng lại, cuống họng đắng nghét.
- Ngọc...
- Ừ làm sao?
Đôi mắt ấy vẫn trong như ngày nào, đối với Hạ Băng thì đôi mắt của Đại Ngọc luôn thể hiện hết cảm xúc lên đấy. Nhưng bây giờ nó lại vô hồn..
- Tao đi gặp bác sĩ, mày ở yên đây
Bạch Hạ Băng bật dậy, chưa đi được mấy bước thì Đại Ngọc đã gọi lại:
- Cứ tưởng trước khi đến đã nghe hết rồi chứ..
Hạ Băng quay lại, nhìn một Đại Ngọc bình thản như vậy, nói thật cô không quen.
- Sau khi tỉnh lại thì có thể thấy một chút ánh sáng nhưng bây giờ thì chẳng có gì cả
- Nhưng tao cảm thấy không sao cả, suy nghĩ tích cực chút thì vẫn còn giữ cái mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1801991/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.