Cả đêm đó Lý Khôi Vĩ ôm lấy cô từ phía sau, nhốt trong lòng ngực ấm áp. Anh ngủ say, tiếng thở nhịp nhàng và cả mùi bạc hà trộn lẫn với mùi thuốc lá khiến cô có cảm giác an toàn hơn hẳn. Nhưng ngược lại với anh, Đại Ngọc lại ngủ không ngon giấc..
Khi nãy anh ôm cô vào lòng, mặc cho cô khóc ướt đẫm cả áo, mặc cho cô có đẩy anh, đánh anh thì anh vẫn ôm chặt cô. Lý Khôi Vĩ anh nói rằng: " Anh xin lỗi, do anh không tốt. Đại Ngọc em đừng khóc nữa, anh đau lòng lắm "
Đại Ngọc dường như không nghe thấy gì cả, chỉ có thể vùi mặt vào áo anh. Cô cố gắng kiềm nén lại tiếng khóc của mình, cô có thể cảm giác được cả người đang run lên. Lúc đó dường như anh đã sợ hãi, bởi anh chưa từng thấy bộ dạng này của cô bao giờ cả. Nhưng anh chỉ có thể ôm thật chặt rồi vuốt lưng cô: " Đại Ngọc, không sao cả, em không thích anh cũng không sao cả. Anh yêu em là được rồi "
Đại Ngọc cũng không biết mình ngủ từ lúc nào, chỉ biết khi giật mình dậy thì xung quanh tối om chỉ có tiếng thở nhịp nhàng bên cạnh. Trán cô ướt đẫm mồ hôi, cô vừa nằm mơ thấy mấy cảnh máu me kinh dị. Lần nào cũng thế, chỉ cần đến đây lại gặp những giấc mơ này..
Cô khát khô cả cuống họng, muốn đi tìm nước uống. Lại cảm giác được người bên cạnh đang ngủ rất say nên cô không muốn đánh thức nên từng hành động đều rất nhẹ nhàng. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1801902/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.