Em dành ra bốn năm thanh xuân của mình chỉ để quên.. Vĩ, chúng ta là cố chấp, anh hiểu không?
Em nói chia tay vì hết tình cảm rồi, em nói anh đừng cố chấp nữa... Ừ, được! Nhưng đã bao giờ em nghĩ đến tình cảm của anh chưa? Đại Ngọc, em cứ ích kỉ như thế mãi thì anh phải làm sao đây?
Đại Ngọc nắm chặt áo của Keith, mồ hôi lạnh ướt đẫm cả lưng cô. Thật xui xẻo, túm ai không túm lại túm trúng người của anh!
Keith hắng giọng, quay đầu nhìn cô gái ở phía sau mình. Đại Ngọc ngước lên, trao đổi ánh mắt với anh ta. Keith nhíu mày, muốn đem anh ra làm bia đỡ đạn sao? Tiểu thư, boss lớn của tôi đứng trước mặt cô bảo tôi phải làm sao đây?!
Sự thật thì khi Lý Khôi Vĩ quay trở lại đã phân phó Keith đi tìm Đại Ngọc bởi anh biết cô đã chạy đi trốn. Keith lập tức nhận lệnh, thực hiện trong bí mật và vượt qua cả hàng vệ sĩ xung quanh. Cho đến khi đi ngang qua hầm giữ xe riêng thì thấy một bóng đen di chuyển. Theo ý thức Keith bước tới thì liền thấy một cô gái nhỏ. Khi cô cất tiếng, điều đầu tiên hiện lên trong đầu chính là: giọng nói rất dễ nghe..
Lại chú ý đến bộ dạng, nhìn xuống cái chân bên trái của Đại Ngọc thì hiểu vấn đề. Thế nên bạn Keith nhà ta đã ra tay giúp đỡ, ý định là: cô gái này hình như là người ở đây, giúp xong có thể moi được thông tin! Vừa giúp người, vừa nâng cao khả năng thành công tim người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-lo-hen-chan-troi/1801901/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.