‘Cốc cốc cốc…’ 
“Lancercor! Hôm nay là ngày nghỉ đấy!” Oxandre trùm chăn lên đầu, nói vọng ra “Anh hãy cho tôi một ngày nghỉ trọn vẹn đi!” 
Tiếng gõ cửa ngừng lại, tiếng bước chân xa dần rồi biến mất. 
Oxandre bỏ chăn xuống, nhìn lên trần nhà một lúc mới ngồi dậy. 
Vươn tay xoa loạn lên mái tóc rối bù xù của mình rồi cầm cây bút cùng một mảnh giấy lên, nắn nót mà viết một dòng chữ. Xong xuôi thì lấy băng dính dán lên đầu giường. 
“Xong, như này sẽ không quên mất tên người cá nhỏ nữa.” Hắn nghĩ ra một lý do hết sức hợp lý để bào chữa cho hành động đáng nghi của mình. 
Vệ sinh thay quần áo, một loạt các hành động lưu loát liền mạch mà không hề bị rối loạn. Đứng trước gương, hắn cẩn thận lấy cây lược chải lại mái tóc rối của mình. 
Chỉ với hai ba đường lược đẹp mắt, nắm tóc ổ quạ đã trở thành mái tóc đang nổi đình nổi đám tại thị trấn này. Oxandre nháy mắt với cái gương một cái rồi xoay người đi ra ngoài. Dù sao khi hắn đã tỉnh rồi thì rất khó mà ngủ lại được, không bằng đi mua một chút gì đó để nhấm nháp rồi ra ven biển, biết đâu có thể gặp lại được cậu ấy. 
Nghĩ thế, hắn liền vui vẻ. Miệng huýt sáo, tay đút túi, cả người hắn phiêu theo giai điệu nhạc mà tiến bước tới khu chợ tấp nập trong thị trấn. 
“Hai người đang làm gì vậy hả?” 
“Ed, dừng lại đi nào, Henris không thể chịu đựng thêm mấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-duoi-day-dai-duong/3391659/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.