Đây là chủ ý của Kiều Cẩn.
Tề Đại Sơn thấp giọng cho ý kiến: “Hay là học ở Quốc Thụy đi. Có bạn học ở trường mẫu giáo bên cạnh, Tề Mộ sẽ thích ứng rất nhanh”
Tề tổng xuất thân quê mùa, ông rất coi trọng các mạng lưới quan hệ!
Kiều Cẩn cau mày nói: “Bầu không khí không tốt.” Nhà trẻ còn dễ chứ lên tiểu học là biết nghĩ hơn rồi. Bà chính là người tốt nghiệp ở một trường tư nên rất am hiểu tình huống tại nơi đó, vậy nên bà cảm thấy không vui khi con mình bị oan ức.
Tề Đại Sơn cũng chỉ nói một câu, không dám nói thêm nữa.
Mặc dù Kiều Cẩn là người có quyền quyết định nhưng vẫn hỏi ý kiến của con trai: “Mộ Mộ, chúng ta vào trường công nhé?”
Tề Mộ có biết trường tiểu học tư thục Quốc Thủy và tiểu học công lập là cái gì đâu?
Trước giờ cậu đối với mấy việc này đều là thần kinh thô, hoàn toàn dựa vào cảm giác.
“Được, con nghe mẹ”
Kiều Cẩn xoa đầu cậu: “Mộ Mộ thật ngoan.”
Ánh mắt Tề Mộ sáng lên, nhe răng nanh nhỏ: “… Vậy con có thể ăn kem không?”
Kiều Cẩn đổi sờ thành đập cậu: “Không được.”
Tề Mộ bĩu bĩu môi, trong đầu đều đang nghĩ làm sao lát nữa có thể lén lấy một que ăn.
Vốn là việc này sẽ không sớm công bố như vậy. Nhưng do bé mập Phương Tuấn Kỳ ở nhà ăn lắm đến vườn trẻ lại điên cuồng uống nước, kết quả tè dầm, cô giáo dẫn nó đi thay quần áo, trên đường tình cờ nghe được các giáo viên nói chuyện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-dung-tua-khom-truc-dai/73862/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.