Việc đổi lớp này theo lý là không được, hơn nữa cũng sẽ có bạn nhỏ không muốn chuyển đi.
Nhà trẻ không thể so với tiểu học hay trung học được, tụi nhỏ đều còn bé nên rất khó để làm quen với một nhóm bạn khác. Vừa mới thích ứng được hoàn cảnh thì có đứa nào chịu đi đâu do đó, việc chuyển trường là bất khả kháng, còn chuyển lớp thì đúng là không có mấy.
Chỉ có điều chuyện này sau cùng vẫn được thực hiện, Tề Mộ không làm được thì còn có Tề Đại Sơn.
Tề Mộ nói thật ngắn gọn, dễ hiểu cho cha mình, Tề lão đồng chí liền quyết đoán ra tay ngay lập tức.
Hai mươi năm sau, Tề Đại Sơn nhớ lại cuộc trò chuyện ngày hôm đó thật muốn một phát vả chết chính mình luôn.
Tề Mộ: “Ba, con muốn học chung lớp với Tiểu Doãn.”
“Tiểu Doãn?” Đồng chí Đại Sơn quý nhân đa vong sự (*),không nghĩ ra người có cái tên này là ai.
(* 贵人多忘事 <quý nhân thường quên sự việc> là một thành ngữ của Trung Quốc thường dùng để châm biếm những người hay quên trước quên sau)
“E…Đánh dấu chủ quyền ấy…” Suýt chút nữa là nói ra chữ em gái nhỏ.
Tề Đại Sơn lập tức nhớ ra, ông nháy mắt hỏi: “Là đứa nhỏ xinh đẹp kia à?”
Tuy rằng Doãn Tu Trúc là con trai nhưng mà hắn đẹp là sự thật. Vì thế Tề Mộ nghiêm túc gật đầu: “Vâng.”
“Tốt lắm.” Tề Đại Sơn vui mừng hớn hở, “Tiểu tử thối còn biết nghĩ cách hơn ba rồi đấy”
Tề Mộ nghe không hiểu, bất quá cậu quả thật là có ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-dung-tua-khom-truc-dai/73861/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.