*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tề Mộ không ngờ mình lại có thể gặp được cô ấy ở đây.
—— Tra Yên.
Tên họ đặc biệt như vậy nên Tề Mộ vẫn nhớ kỹ.
Bất quá đã lâu lắm rồi, kỳ thực cậu đã sớm quên mất dáng vẻ của cô, chỉ mơ hồ nhớ tới bộ dạng rúc vào trong góc, vừa sợ sệt vừa kinh hoàng. Nhất là đôi mắt màu đen kia rất to và trống rỗng, lại mờ mịt đầy bất lực.
Hóa ra cô ấy cũng thi vào nhất trung.
Tề Mộ tránh sang một bên, nhường đường cho cô: “Đã lâu không gặp.”
Tra Yên cúi đầu, tóc đen che khuất nửa khuôn mặt, lộ ra bờ môi tái nhợt, căng thẳng: “Ừ, đã lâu không gặp.”
Thấy dáng vẻ của cô như vậy, Tề Mộ cũng không dám nói quá nhiều.
Tề Mộ gật đầu với cô, chuẩn bị xuống lầu nhưng Tra Yên lại bất ngờ gọi cậu một tiếng: “Tề Mộ.”
Tề Mộ quay đầu nhìn cô: “Hả?”
Tra Yên hồi hộp siết chặt vạt áo, cực kì bất an, cô muốn nói gì đấy nhưng không tài nào mở miệng được.
Tề Mộ lên tiếng: “Mau trở về lớp đi, tớ xuống chơi bóng đây.” Nói đoạn cậu nhảy vài bước xuống cầu thang, không để cho cô có cơ hội trò chuyện.
Tra Yên rốt cục cũng ngẩng đầu, dõi theo sau lưng Tề Mộ, trên khuôn mặt trắng nõn hiện ra chút thất vọng.
Tề Mộ nhìn thấy Tra Yên thì tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hon-dung-tua-khom-truc-dai/2935694/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.