Suốt mấy ngày sau đó, Dunkel gần như không rời khỏi khuôn viên của cái học viện đổ nát, nếu không phải ngồi một góc chạm chạm khắc khắc thì là chơi với mấy đứa nhóc. Từ việc chuẩn bị thức phẩm cho đến âm thầm nghe nghóng tin tức, mọi chuyện đều do một tay Aric làm.
Không ra khỏi cửa nên Dunkel không rõ mọi chuyện bên ngoài diễn ra thế nào rồi, không biết tới động thái của nhà Đại Công Tước cũng chẳng nghe tin tức gì từ phía thương đoàn Aurora, nhưng từ thái độ của Aric thì có vẻ hắn cũng chẳng nghe được tin đồn hay tiếng gió gì ở bên ngoài, điều đó cũng có nghĩa là cả nhà đại công tước lẫn thương đoàn Aurora đều im hơi lặng tiếng, án binh bất động hết cả. Không biết là bọn họ thật sự đã rút tay về và mặc kệ bản thân luôn hay là đang âm thầm chuẩn bị kiểu đối phó khác nữa.
"Hy vọng là vế đầu, nếu không lại phải nhọc thây thêm chút rồi."
Dunkel nghĩ thầm.
"Này, Dunkel, anh sao thế?" Âm thanh non nớt của Lamm kéo cậu trở về với thực tại.
Hôm nay, cũng như thường lệ, Dunkel vẫn đang chơi cùng mấy đứa trẻ trên bãi cúc dại trong khuôn viên khu học viện. Cả nhóm đang thi xem tác phẩm của ai là đẹp nhất sau khi học cách làm vòng tay bằng hoa từ Dunkel xong, đang làm thì bỗng nhiên cậu trầm ngâm nhìn về một hướng như thể đang suy nghĩ gì đó, hiếu kỳ nên Lamm mới lên tiếng hỏi.
Vốn dĩ vấn đề bại lộ thân phận của Lamm đã được giải quyết nên nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hoa-luan-thuyet-dem-den-vo-tan/514189/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.