Hai ngày sau khi nàng rời phủ. Nàng vẫn luôn trốn trong phòng ngẫm nghĩ về mẫu thân Kha Nguyệt. Trong ý ức năm 4 tuổi còn sót lại của nguyên thân nàng liền lẫm bẫm suy đoán của mình:
“Bà ấy và đại di nương tuy là không thân nhưng cũng nói là hòa thuận. Nếu không phải vì xích mích đến mức hạ độc, thì chỉ có thể là vị chức vị chính thê. Mình nhớ lúc trước khi còn là Triệu Quang Nguyệt, có nghe phong phanh từ Trương thái y trong cung là đại phu nhân Hàn gia chết vì bệnh, chứ chẳng hề nhắc đến chết vì độc. Không chừng Trương thái y đó đã nhận hối lộ từ nhị phu nhân Lâm Phương của Hàn gia, hoặc cũng có thể là hai người này có tư tình.”
Nàng tự nhiên đập mạnh tay lên bàn phấn khích: “A!!! Đúng rồi.”
“Trương thái y vốn là đích tử của Trương gia. Gia tộc nhiều đời làm quan to, chức lớn. Trong ngân khố chắc hẳn không ít vàng bạc trong châu báo. Nên không thể thiếu thốn đến mức nhận hối lộ được. Nên cái suy đoán đầu tiên là không có khả năng. Chỉ còn là Lâm Phương và Trương thái y đó có tình ý với nhau mà thôi…”
Nàng đang nói thì bỗng nhiên im bật đi vì nhìn thấy Tạ Thiên đã đứng đó từ khi nào.
Nàng lo lắng, miệng lấp bấp: “Vương… vương gia?”
Tự Thiên Tư nhìn nàng một lúc rồi nói: “Không cần rối, ta cũng đâu ăn tưới muốt sống nàng được.”
Nàng im lặng không nói năng gì, bởi vì trong lòng nàng là hàng ngàn mối chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-trong-sinh-dut-tam-voi-hoang-de/3596187/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.