Cung nhân trong lều vua rất kín tiếng, mọi người cho rằng hôm nay Đế Hậu dậy muộn vì Trình Cảnh Di thức trắng đêm để chăm sóc Triệu Quy Nhạn bị hoảng sợ.
Những người đó thầm quan sát chốc lát, nhận ra Tào Thiện Lai không hề định truyền tin giúp họ, nên họ cũng yên lòng.
Dù sao hiện giờ Đế Hậu đang thắm thiết, họ cũng không muốn quấy rầy, nếu không Cảnh Hoà đế bỗng nhiên chán ghét Hoàng hậu, bài xích hậu cung, trở về làm vị Đế vương thanh tâm quả dục không gần nữ sắc trước kia, đến lúc đó họ lại phải nhọc lòng.
Trên thực tế, họ cũng không thật sự muốn tham gia chuyến săn mùa đông. Ai cũng một bó tuổi, thời tiết còn lạnh lẽo, họ cưỡi ngựa chạy nhanh như gió, luồng khí buốt giá thấu xương cắt da cắt thịt, không sao chịu nổi. Đằng nào những năm trước họ cũng không giành được hạng nhất, chẳng thú vị gì cả.
Nghĩ thoáng như thế, mọi người còn thích thú hơn, tụ tập thành tốp năm tốp ba, uống rượu thưởng trà, vui quên trời đất.
Chuyến săn mùa đông bị những người này biến thành hội văn thơ.
Trình Cảnh Di đứng dậy mặc quần áo, cúi người lấy từ trong hòm ra bộ váy cung đình màu đỏ với hoạ tiết sen Tịnh Đế.
Thấy hắn dường như muốn đích thân hầu hạ nàng mặc xiêm y, Triệu Quy Nhạn vội vàng lên tiếng ngăn cản: “Bệ hạ, việc này ngài cứ để mấy người Thải Nguyệt làm là được.”
Trình Cảnh Di nhìn nàng cười: “Ta muốn làm cho nàng.”
Gò má Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tre/3735278/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.