“Bệ hạ tỉnh chưa?”
“Chưa ạ.”
“Mọi người đang đợi đấy, Tào công công, ngài có nên vào thông báo một tiếng không? Sắp trưa rồi, chuyến săn mùa đông có tiếp tục nữa không?”
“Lục đại nhân, thứ cho nô tài không thể giúp ngài, hôm nay nô tài không dám vào đâu. Tối qua Hoàng hậu nương nương bị hoảng sợ, ngủ ở lều vua, Bệ hạ chăm sóc một đêm, vất vả lắm mới dỗ nương nương ngủ được. Nếu chúng ta vào quấy nhiễu nương nương, vậy có mấy cái đầu đủ cho Bệ hạ chém đây?”
“Chuyện này… nhưng…”
“Ngài đừng nhưng nhị gì nữa, chuyện khác, nếu có thể giúp nhất định ta sẽ giúp, còn chuyện này không được phép thương lượng. Tốt nhất ngài nên nhanh chóng đi đi, tránh cho giọng nói quá lớn, quấy rầy các chủ tử nghỉ ngơi.”
Đuổi người xong, Tào Thiện Lai thở phào nhẹ nhõm.
Đám người này đúng là không biết ý, chuyện lớn cả đời của Bệ hạ mà họ cứ lải nhải gì thế.
Tào Thiện Lai có phần vui mừng vuốt ống tay áo lộn xộn, đêm qua động tĩnh từ trong lều khiến một nội thị như y nghe được cũng đỏ mặt tim đập nhanh.
Y trở thành hoạn quan và tiến cung từ lúc còn nhỏ tuổi, sống trong cung có chuyện nào mà y chưa từng thấy chứ.
Đêm qua… uầy, không ngờ Bệ hạ cất giọng dịu dàng lại quyến rũ đến vậy.
Ở đây không bằng hoàng cung, một lớp lều mỏng không thể ngăn nổi nhiều tạp âm, may sao không ai dám chạy tới lều vua nghe lén. Đêm qua Tào Thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tre/3735277/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.