Editor: Dứa
Vết thương của Triệu Quy Nhạn nằm ở chỗ khá riêng tư, lần này Trình Cảnh Di không dám hành động bừa nữa mà để Hà ma ma bôi thuốc cho nàng.
Bên kia tấm rèm lụa, Triệu Quy Nhạn lén nhìn, chỉ thấy một dáng người mờ ảo hắt bóng lên rèm.
Trình Cảnh Di đứng chắp tay sau lưng, vóc dáng cao lớn uy thế. Xung quanh im ắng, Hà ma ma đã nhận ra bầu không khí có phần tế nhị giữa Triệu Quy Nhạn và Trình Cảnh Di, nên cũng căng thẳng trong vô thức, bà tập trung bôi thuốc, sau đó cúi người lui xuống.
Thải Nguyệt định vào nhưng bị Hà ma ma kéo ra ngoài.
Triệu Quy Nhạn cảm giác vết thương vô cùng mát lạnh, cơn đau nhanh chóng biến mất, nàng biết có lẽ loại thuốc mỡ này rất quý giá.
Nàng vân vê hoạ tiết hoa mẫu đơn trên chăn gấm, lưỡng lự, không biết nên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh thế nào.
Sau khi nói câu ấy, Trình Cảnh Di im lặng suốt quãng đường.
Thật giả lẫn lộn, khiến nàng bắt đầu nghĩ ngợi lung tung.
Triệu Quy Nhạn nghiêng đầu nhìn bóng người bên ngoài, trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng. Ý tưởng đó lướt nhanh qua tâm trí, nhưng khi muốn tìm tòi nghiên cứu, nàng lại không dám nữa.
Triệu Quy Nhạn cắn môi, ánh mắt mù mờ trong giây lát.
Lời nói của Trình Cảnh Di… rốt cuộc có ý gì? Hắn muốn nàng hiểu điều gì?
Triệu Quy Nhạn dứt khoát kéo chăn gấm trùm lên đầu mình, trước mắt lập tức tối sầm, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tre/3721449/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.