Bầu không khí yên tĩnh, khói xanh bốc lên từ chiếc lò đồng hoạ tiết chim chóc bốn phương, lượn lờ khắp nơi. Trong điện đốt trầm hương và đàn hương, ngửi rất dễ chịu.
Triệu Quy Nhạn nằm trên giường, vốn dĩ buổi sáng còn mệt mỏi, nhưng hiện giờ nằm trên đệm chăn êm ái, nàng lại trằn trọc không ngủ được.
Nàng mở to mắt, nhìn rèm giường họa tiết hình quả lựu đỏ rực trên đỉnh đầu, thở dài.
Thải Nguyệt đợi hầu bên giường nghe thấy tiếng thở dài của nàng, nhẹ giọng hỏi: “Nương nương, ngài sao vậy?”
Nhận ra Thải Nguyệt còn thức bên ngoài, Triệu Quy Nhạn lập tức tỉnh táo, trở người, gác chiếc cằm xinh xắn lên cánh tay: “Thải Nguyệt, ngươi nói xem, vì sao sáng nay Bệ hạ lại tức giận?”
Thải Nguyệt mấp máy môi, nhưng không biết nên giải thích với nàng thế nào.
Hình như Bệ hạ không tức giận với Triệu Quy Nhạn, mà trông có vẻ đang giận dữ với chính mình hơn.
Thật ra Thải Nguyệt cũng không hiểu lắm, nàng ấy không lanh lợi như các nha hoàn khác. Sống với Triệu Quy Nhạn trong hậu viện từ nhỏ, nàng ấy cũng ít trải đời như Triệu Quy Nhạn.
Song, nàng ấy luôn cảm thấy, bất luận ra sao, Bệ hạ… dường như cũng không bao giờ nổi giận với tiểu thư nhà mình.
Thải Nguyệt hơi kinh ngạc vì những suy nghĩ trong đầu mình, Bệ hạ là người thế nào chứ? Hắn uy nghiêm đáng sợ, sắc sảo khó dò, địa vị tôn quý, sao nàng ấy dám nghĩ như thế?
Nhưng ngẫm lại, nàng ấy thấy đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tre/3683971/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.