Thái Hậu đi nhanh đến bên người hắn đón lấy tiểu hoàng tử, nhìn kỹ,thúc vào Hoàng đế đang cố tỏ ra nhẫn nại,nói: “Hỏi cái gì, mắt mình nhìnthấy mới chính xác.” Mở ra cái mũ nhỏ bọc trên đầu hoàng tử, nhìn đếngương mặt đầy nếp nhăn của con sâu nhỏ, cười nói: “Thật giống.”
Cố Song Huyền vừa bước chân liền ngừng lại, quay đầu xem đứa nhỏ: “Giống cái gì?”
“Long Tử Long tôn!” (con rồng cháu rồng)
Cố Song Huyền đổ mồ hôi, thời điểm long Tử Long tôn sinh ra là nhưvậy? Giống một con rồng trắng nhỏ như sâu? Không ngờTĩnh Thục Thái Hậutính tình cũng trẻ con. Hắn hoàn toàn không biết, lời này từ trong miệng Hạ Lệnh Thù liền thành khiêu khích, còn người khác nói ra lại thành ýtốt.
Ở nội điện mùi máu tanh gay gắt, mười hai ngọn đèn lưu ly đang mởphía xa giường, tua rua màu vàngbị cung nữ đi tới đi lui làm cho bay lơlửng, phía sau màn giường che đậy có thể nhìn thấy một bóng người mơ hồ. Chỉ là mỏng manh, ở trên da thịt nàng cũng ảm đạm không ánh sáng.
Cung phu nhân cho Hạ Lệnh Thù uống một bát thuốc cuối cùng, quan sát một lúc lâu xác định không việc gì, đè ép góc chăn, không để ý đếnHoàng đế liền ra khỏi nội điện, nói với Hạ Lệnh Càn đang cùng Thái Hậu trêuđùa tiểu hoàng tử khóc rống: “Kết thúc công việc, đi thôi.”
Hạ Lệnh Càn biết tính tình vị phu nhân này, liền thở dài cáo lui vớiThái Hậu, cẩn thận đi đến cửa điện còn muốn nói điều gì, bị Cung phunhân vỗ vào sau đầu một cái, mới bất mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-muon-thi-tam/1521015/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.