Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
Nàng cười nói: “Ta tin tưởng Thanh. Nếu Thanh hoài nghi, vậy không phải là Thanh.”
Di quý phi thở dài.
“Ngươi thực hạnh phúc.”
Tô Tiểu Tiểu mím môi cười, cũng không nói gì nhiều.
Sau phút trầm mặc, Tô Tiểu Tiểu hỏi: “Ngươi tới nơi này làm gì?”
Di quý phi nhìn nhìn chung quanh, sau khi cho các cung nữ chung quanh thối lui ra bên ngoài, mới lặng lẽ nói: “Thanh phái người mang theo lời nhắn cho ta, bảo ta đưa ngươi ra ngoài cửa cung.”
Tô Tiểu Tiểu vui vẻ, “Ngươi tính làm thế nào mang ta ra ngoài? Những cung nữ ngoài cửa này đều bị Thượng Quan Mặc hạ tử lệnh rồi.”
Di quý phi nói: “Ngươi cải trang thành ta, sau khi đội khăn che mặt, có lẽ cũng không thể nhận ra được điều gì đâu.”
“Vậy ngươi làm sao bây giờ?”
Di quý phi mân mím môi, “Chờ sau khi ngươi rời đi, ta tự nhiên cũng có biện pháp rời đi. Trong điện Càn Thanh này, ta cũng từng ở qua vài ngày.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, trộm nhìn Di quý phi.
Xem ra, Di quý phi cũng không thất sủng như trong tưởng tượng.
Thượng Quan Mặc đối xử với Di quý phi kỳ thật vẫn rất tốt a.
Di quý phi cười cười, “Ngươi không cần lo lắng cho ta. Đây là ta thiếu Thanh. Qua lần này, liền thật sự không thiếu nợ nhau nữa.”
Tô Tiểu Tiểu “Ân” một tiếng.
Thực chân thành nói: “Cám ơn ngươi.”
Di quý phi khoát tay, “Đừng nhiều lời, mau chút thay quần áo thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385764/chuong-456.html