Thượng Quan Mặc trừng mắt liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái.
Tô Tiểu Tiểu cười đến rất là vô tội.
Thượng Quan Mặc lạnh lùng nói: “Nàng đừng trông mong rằng hắn có thể mang nàng đi.”
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục cười đến thực vô tội.
Thượng Quan Mặc quay đầu lại, hắn phân phó: “Người đâu, tới đây, xem chừng nàng, không cho phép để nàng trốn ra ngoài! Nếu không, đầu các ngươi đều sẽ bị trẫm chặt bỏ.”
Cung nữ chung quanh sau khi nghe được, sắc mặt đều trắng bệch.
Các nàng cuống quít đáp: “Dạ, bệ hạ, chúng nô tỳ nhất định sẽ trông giữ cô nương thật kĩ a.”
Sau đó, Thượng Quan Mặc lại quay đầu thật sâu liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái, mới đẩy cửa mà đi.
Tô Tiểu Tiểu sờ sờ thắt lưng, miễn cưỡng cười nói với hơn mười vị cung nữ chung quanh nhìn chằm chằm nàng: “Đừng lo lắng, ta sẽ không chạy đâu. Bổn cô nương đói bụng, đi lấy đồ ăn sáng cho ta ăn đi.”
Hắc hắc, Thanh ở ngoài cửa cung, cách nàng cùng đứa nhỏ càng ngày càng gần .
Nàng cái gì cũng không cần sợ hãi.
Thanh nhất định sẽ cứu nàng ra a.
Nàng tin tưởng vững chắc.
Bởi vì là Thanh, cho nên nàng không cần điều kiện gì mà tin tưởng.
Vì thế, hiện tại quan trọng nhất là ăn bữa sáng cho tốt, trang điểm dung nhan xinh đẹp, sau đó chờ Thanh tới đón nàng về nhà.
HOHO
~~
Nhân sinh thật sự là quá mỹ diệu.
Đồ ăn sáng rất nhanh liền bưng tới, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385763/chuong-455.html