Chương trước
Chương sau

Sau khi bệnh nặng chuyển biến tốt, Thái Hậu bỗng nhiên phát hiện chính mình con nuôi, hiện tại Hoàng đế, cùng chính mình phu quân có hé ra khuôn mặt cực độ tương tự. Hơn nữa của nàng phu quân nhũ danh có một chữ “Mạch”, mà Hoàng đế hiện nay kêu tên Quan Mặc, hai chữ âm đọc là giống nhau như đúc. (ôi giời!!! Thế mà cứ tưởng … =)) bà Thái Hậu này hóa ra bị bệnh hoang tưởng)



Vì thế, Thái Hậu đem tưởng niệm đối với tiên đế chuyển dời đến trên người Hoàng đế hiện tại.



Mỗi khi Hoàng đế nói điều gì giống với lời của tiên đế năm đó, Thái Hậu sẽ đem Hoàng đế trở thành tiên đế, vuốt ve, hôn môi, có khi nghiêm trọng, còn có thể thoát y nói những lời tràn ngập tình ý. (:)). Bó tay rồi. Kể cũng tội bà Thái Hậu này thật. Tương tư thành bệnh)



Cho nên, có đánh chết Hoàng quý phi cũng nghĩ không đến.



Năm đó khi Thái Hậu say rượu trong miệng kêu là “Mạch Mạch” chứ không phải “Mặc Mặc”.



Vì thế, mới có thể tạo thành biểu hiện Thái Hậu có luyến tử tình kết.



Thượng Quan Mặc lôi kéo tay Thái Hậu, không cho nàng tiếp tục giở trò.



Ai.



Mẫu hậu này dưỡng bệnh ở Ngũ Đài Sơn lâu như vậy, như thế nào còn không chuyển biến tốt đâu?



Này sờ tới sờ lui, làm cho ngoại nhân nhìn thấy, còn ra thể thống gì nha.



“Mạch Mạch, ngươi lại đây nhìn một cái.”



Bỗng nhiên Thái Hậu lôi kéo Thượng Quan Mặc đi đến trước bàn trang điểm, nàng lại lấy ra một cái hộp gỗ tử đàn đựng đầy trâm cài.



Sau đó, nàng từ giữa lôi ra một chích phượng sai hoa lệ vô cùng.



Nàng thật cẩn thận cắm trên búi tóc.



“Mạch Mạch, ngươi xem. Có đẹp không? Ai, Hoàng hậu đều đã chết nhiều năm như vậy, vì cái gì ngươi sẽ không chịu đem phượng sai giao cho ta đâu?”



Thượng Quan Mặc vừa thấy phượng sai trên đầu Thái Hậu.



Hắn nhất thời liền cảm thấy thực bất đắc dĩ.



Như thế nào phượng sai của Hoàng hậu đột nhiên chạy đến Thái Hậu nơi này đây?



Hắn nhíu mày.



Bỗng nhiên nhớ tới hôm qua hắn ở Từ Ninh cung, khi đó nhìn thấy mẫu hậu cùng Hoàng hậu cãi nhau giữa một đống hỗn độn, trên đó tựa hồ còn có này chích phượng sai.



Ai ai ai.



Này Đoan Mộc Lang Hoàn như thế nào có thể đem Hoàng hậu tín vật loạn phi?



“Mạch Mạch!!!”



Thái Hậu khó chịu, nàng hờn dỗi một tiếng: “Ngươi là không phải lại nạp tân phi tử?”



Thượng Quan Mặc dở khóc dở cười: “Không có.”



Thái Hậu bĩu môi: “Ta đây mang này phượng sai có xinh đẹp không?”



Ngự y từng nói qua, Thái Hậu nương nương khi phát bệnh, bệ hạ nhất định phải nhẹ nhàng, nhất định phải chiều theo ý tứ của Thái Hậu nương nương.



Nhớ tới lời ngự y, Thượng Quan Mặc cẩn thận quan sát một phen.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.