Thái Hậu giận tái mặt: “Hoàng nhi, mẫu hậu cũng bất quá là suy nghĩ cho ngươi. Lại nói, chỉ còn có một năm, làm trước cũng không sao. Ai, ngươi nay một cái con nối dòng cũng không có, nếu là ngày nào đó mẫu hậu đi rồi, xuống dưới suối vàng, ngươi bảo ai gia như thế nào hướng tiên đế giao cho đâu? Ngươi là muốn cho ai gia thẹn với liệt tổ liệt tông chúng ta sao?”
Thượng Quan Mặc không lay chuyển được Thái Hậu, chỉ đành phải nói: “Thôi thôi. Mẫu hậu muốn làm thế nào thì như thế ấy đi, mẫu hậu cao hứng là tốt rồi.”
Thái Hậu thế này mới cười vui vẻ: “Ân”
Dừng lại, nàng lôi kéo Hoàng đế đi đến tẩm cung của nàng.
Thượng Quan Mặc cũng tùy nàng lôi kéo, dù sao những cung nhân chung quanh đều đã lui đi ra ngoài.
Thái Hậu lấy ra từ trong hộp trang điểm một cái hộp gỗ mộc hương, sau đó thật cẩn thận mở ra, bên trong xuất ra một chuỗi phật châu.
“Hoàng nhi, ngươi xem, có đẹp không?”
Thượng Quan Mặc sửng sốt.
Hắn không nghĩ tới Thái Hậu kéo hắn tiến vào, chính là vì chuyện này.
Hắn nhìn vài lần, nói: “Không sai.”
Thái Hậu cười tủm tỉm: “Thời điểm Mẫu hậu ở Ngũ Đài Sơn, chủ trì dùng cây bồ đề làm, đã khai quang, có thể phù hộ hoàng nhi long thể an khang, phù hộ Trường Nhạc vương triều chúng ta vĩnh viễn hưng thịnh.”
Dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-ham-nguoi-ve-nha-an/1385351/chuong-43.html