'' Dừng lại một chút.
Dù có níu kéo trái tim, anh vẫn chỉ nghĩ đến em.
Từ đầu đến cuối cũng chỉ có duy nhất em.''
~ No Matter What~ Seo In Guk~ Master's Sun Ost~
---------------------------------------------------Dải phân cách đáng yêu của Cô Cô Mạn Vân~
Hai mươi năm về trước.
'' Ông chủ Hứa, Hứa phu nhân, các người vẫn sống tốt khỏe mạnh nhỉ? À, còn có thằng nhóc Hứa Phàm nữa, mày không nhớ chú hả ? Khà khà, cuối cùng các người cũng có ngày này!'' Nam nhân lạnh lẽo cười man dại đứng trên nắp xe ô tô đã bị đâm nát, bên trong là một nhà ba người bị thương rất nặng, hai người lớn ngồi ở trên mặt máu chảy loang lổ, chân của bọn họ đều đã bị kẹt chặt vào phần đầu của chiếc ô tô, ánh mắt trăng trối nhìn về trước , trên mặt chỉ là đau đớn cùng hoảng sợ tột độ. Phía sau, thiếu niên tầm mười một mười hai tuổi máu chảy từ trên đỉnh đầu xuống, ánh mắt đã mơ hồ gần như sắp ngất đi, chỉ nghe tiếng thì thào yếu ớt.
'' Phàm, mau chạy đi con.. chạy!'' Hứa phu nhân thừa lúc tên ác nhân còn mải luyên thuyên, cánh tay đầy máu vòng ra đẩy đẩy đùi con trai.
Hứa Phàm yếu ớt đưa tay ra cầm lấy bàn tay mẹ, lắc lắc đầu, khóe mắt rỉ ra giọt nước mắt, lại bị máu tươi nhuộm đỏ.
'' A ha, Hứa phu nhân, em có chuyện gì với thằng nhóc kia vậy?'' Thanh âm nam nhân rùng rợn như cõi âm truyền về, hắn liếc con mắt trắng dã về phía Hứa Phàm.
'' Mày với ba mày, tao sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tram-chi-sung-minh-nang/542246/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.