Tiền Nguyên Hằng bất đắc dĩ nói: “Lễ bộ các ngươi phải toàn quyền phụ trách chuyện này, ngươi đi viết một bản chương trình, cầm đến trẫm xem.”
Hắn cũng không còn gì để nói nữa, năng lực làm việc của Chu thượng thư thực không bằng một nửa Lương Văn Cảnh, thiệt tình không thể trách hắn chuyện gì cũng nhờ cậy người ta, nhưng hắn quả thực có bản lĩnh, chuyện gì cũng có thể làm được.
Châu thượng thư không cảm thấy bản thân vô dụng, người như Lương Văn Cảnh cả triều đình chỉ có một mình hắn, cho nên người ta mới là Tĩnh An hầu tôn quý, là người đứng ra hòa giải giữa triều thần và thế gia.
Hắn không làm nổi cái này.
Tiền Nguyên Hằng phất tay nói: “Ngươi đi đi, nói rõ với hình bộ, đừng có ngược đãi mấy đứa nhỏ, giam lại mấy ngày, phải cho ăn uống đầy đủ, không được để chúng nó chịu khổ.”
Châu thượng thư gật đầu: “Thần tuân chỉ, đảm bảo sẽ không để đám nhỏ chịu khổ một chút nào.”
Ai lại nỡ ra tay với mấy đứa nhỏ, nếu không phải không còn cách nào khác, hắn căn bản cũng sẽ không bắt tụi nó.
Khi đi gương mặt còn sầu khổ không thôi, khó khăn lắm mới được yên ổn, hắn còn chưa có lấy vợ đâu, thế mà cứ có kẻ gieo mưa rắc gió, là sợ sống quá an ổn hay sao.
Sau khi đăng cơ Tiền Nguyên Hằng chưa hề nghĩ tới phải đối phó với đám thần tử ngụy triều, chỉ mong bọn họ chịu an ổn sống qua ngày là được, không ngờ có kẻ lại chủ động tìm chết.
Còn có Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tao-khang/1707262/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.