- Bệ hạ, có thư từ thái hoàng thái hậu!- Đại Ngưu chạy vào sơn trang đưa cho Vương Kim một bức thư. Hắn cảm thấy có vẻ kỳ lạ, sao tự dưng nải nải lại viết thư vào lúc này? Đọc thư xong, trong lòng Vương Kim không khỏi bất an. Thái hoàng thái hậu nói rằng sẽ giúp hắn xác định lại tình cảm của tiểu hồ ly, rốt cuộc là xác nhận như thế nào?
Đại Ngưu tò mò hỏi:
- Lão Phật Gia viết gì vậy hoàng thượng?
- Nói A Tú rất khỏe, đứa bé trong bụng lớn nhanh như thỏi, bảo ngươi lo đánh nhanh thắng nhanh còn về chăm con!- Vương Kim trào phúng châm biếm, Đại Ngưu ngượng ngùng gãi đầu, hắn đâu có hỏi chuyện ấy chứ. Suy nghĩ hồi lâu, có cách trả đũa, Đại Ngưu thật thà nói:
- Bệ hạ mới là người phải đánh nhanh thắng nhanh, nương nương sắp bị Liêu Kinh Bảo rinh mất rồi!
- Ngươi nghĩ có khả năng không?- Vương Kim tự tin hỏi lại. Đại Ngưu lại gật đầu chắc nịch:
- Có chứ. Liêu Kinh Bảo trông ngang trông dọc đều hơn hẳn bệ hạ lúc này. Lúc trước thì cũng có thể nói kẻ 8 lạng người nửa cân nhưng bây giờ e là...
- E hèm!- Vương Kim hắng giọng, mặt đen hơn cả đít nồi cháy, liếc cho Đại Ngưu 1 cái thật sắc. Trông hắn lúc này tệ đến vậy ư? Nha Đầu chưa trông thấy thì chưa so sánh, nhưng thấy rồi thì... chắc xách dép chạy theo Liêu Kinh Bảo mất. Do dải nắng dầm sương nên da hắn đen hơn lúc trước, quần áo lôi thôi lượm thượm bẩn thỉu, tay chân còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-rac-roi/1581986/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.