Lần đầu tiên nhìn thấy Hương Hàn, nàng năm tuổi, đã nghiễm nhiên có được phong độ chỉ huy mọi người.
Nàng mặc một bộ quần áo sạch sẽ màu vàng nhạt, ngồi ngay ngắn trên ghế đátrong hoa viên. Thần sắc trang trọng chỉ điểm vài tên bộc tỳ đang ngồichồm hổm ở bên chân.
“Lão gia nên ngồi ở chính vị.” Nàng cau mày nói: “Bên phải là Nhị phu nhân, bên trái mới là Đại phu nhân. Ngươi đã hiểu chưa?”
Tỳ nữ được chỉ điểm liên tục vâng dạ, vẽ lên bàn một vòng tròn lớn, rồi vẽ hai vòng tròn nhỏ hai bên.
Đoàn Long Nguyệt mười một tuổi bật cười, lần đầu mới nhìn thấy gia gia như vậy.
Đứa bé này chỉ mới năm tuổi mà đã được nuôi dạy biết rõ đại thế, xem ra phụ thân của nàng đã quyết tâm muốn gả nàng cho một đại nhân vật.
Đoàn Long Nguyệt bước lên trước vài bước: “Ngươi là ai? Lại dám ở trongvương phủ chơi trò gia gia.” Bộc tỳ trong vương phủ nhiều xảo trá, cókhi ngay cả lời của hắn cũng trấn áp không được, sao lại cam tâm tìnhnguyện đi theo làm trò với một đứa con nít?
Đám bộc tỳ trông thấy Thích Vương Gia, cuống quýt ném đồ chơi trong tay, xếp thành một hàng, đồng loạt quỳ xuống: “Vương gia!”
Đoàn Long Nguyệt làm bộ gật gật đầu.
Tiểu nha đầu nghe đám bộc tỳ gọi như vậy, có chút sững sờ. Ánh mắt bắt gặpĐoàn Long Nguyệt, bỗng dưng cả kinh, trên gương mặt trắng nõn thoánghiện lên hai vùng đỏ ửng nhàn nhạt. Giống như đã tinh tế suy nghĩ mộtphen, nàng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luu-hac-ban/1909022/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.