Bờ sông Dư Lan diễn ra một trận kịch chiến. Mười vạn quân của nước KhuyểnThích chỉ còn lại ba vạn. Tất cả quăng mũ cởi giáp mà chạy. Quân ta đạithắng. Trải qua trận đánh lần này, chủ lực Khuyển Thích gặp thiệt hạinghiêm trọng, không tiếp tục phản công, đành phải nhún nhường cầu hòa.Em rể của hoàng thượng, Tây Chinh thống soái Lăng tiểu tướng quân saukhi đắc thắng liền ở lại trấn thủ biên quan, đồng thời sẽ cùng Ngự SửSài Thiết Chu từ trong kinh cử đến hòa đàm, xử lý công việc hòa đàm (đàm phán hòa bình).
Một khi hòa đàm còn chưa có kết quả, đại quânđóng tại biên cảnh vẫn không dám điều quân trở về. Mọi người trong kinh, từ Thống soái phu nhân Vân Nham công chúa cho đến đám đàn bà con gáibán hàng quán trong chợ đều không thể an tâm. Lại đàm phán hai tháng,lạc đà ở nước Khuyển Thích đều đã ra lông cả rồi, kỹ xảo cao thâm lạitinh vi như thế, đàn bà con gái ở nhà làm sao hiểu được? Người KhuyểnThích nhớ lông lạc đà trong nhà, trên bàn đàm phán rốt cuộc lại luinhường một bước mang tính chất lịch sử.
Đàm phán hòa bình đạtthành, nước Khuyển Thích bị đánh sợ tiếp tục ngoan ngoãn tiến cống thuần phục, đồng thời phải cắt đất bồi thường chiến tranh. Vì vậy, các namnhân Khuyển Thích chạy về nhà cắt lông lạc đà, các nam nhân Trung Nguyên chạy về nhà uống rượu mừng công. Tất cả đều vui vẻ.
Trận chiếnlần này có quy mô lớn nhất trong vòng hơn mười năm qua, cũng là cuộcchiến diệt địch nhiều nhất. Đại thắng trận này, lại kiêm có thân phậnphò mã, Lăng tiểu tướng quân từ đó một bước lên mây. Trận chiến lần này, chẳng qua cũng chỉ là trận chiến đánh cho phục, phục rồi lại đánh cựckỳ phổ biến giữa Thiên Triều cùng các quốc gia láng giềng.
Bấtluận thế nào, Lăng tiểu tướng quân suất lĩnh quân đội Thiên Triều xuấtphát ở bờ sông Dư Lan, trong tháng này sắp khải hoàn hồi kinh. Hơn mườitrận chiến lớn nhỏ trong nửa năm qua đã được biên thành kịch hát cùngkhoái bản, được người người truyền miệng ca tụng ở các quán trà, quánrượu trong khắp kinh thành.
Chỉ trừ một chuyện.
Trận đánh ở Bàn Xà Cốc, bất luận là trong triều hay ngoài dân gian, đều vô cùng kiêng kị.
Nghe nói trận đánh ở Bàn Xà Cốc, Uy quốc công Lưu Hiết suất lĩnh một chi đội mấy ngàn quân. Bởi vì đi nhầm đường mà lạc vào Bàn Xà Cốc, không nhữnglàm rối loạn toàn bộ kế hoạch của Lăng tiểu tướng quân mà còn bị tám vạn quân của Khuyển Thích vây khốn chặt chẽ trong cốc. Lăng tiểu tướng quân suất lĩnh toàn quân chủ lực đang bận cắm trên chiến trường chính cáchBàn Xà Cốc hơn trăm dặm, kịch chiến với đại quân Khuyển Thích. Các cánhquân khác đều có nhiệm vụ quan trọng trong người, không ai có thừa lựcđể vượt qua sông Dư Lan giúp đỡ Uy quốc công một tay. Mấy ngàn binh sĩbị nhốt trong Bàn Xà Cốc, vừa không có lương thực thực phẩm, cũng khôngcó viện binh, vật vờ chống chọi hơn nửa tháng, rốt cuộc toàn quân bịdiệt.
Trên chiến trường, thắng bại sinh tử vốn không có cách nàokhống chế. Dân chúng mặc dù đau đớn vì mất người thân, nghĩ lại là vìbảo vệ quốc gia, trong lòng cũng được trấn an phần nào. Nhưng điều màdân chúng không có cách nào lượng thứ, chính là trận chiến này mặc dùtoàn bộ mấy ngàn binh sĩ đều chôn xương tha hương, nhưng có một ngườicòn sống, lông tóc chưa thương.
Đó chính là Uy quốc công Lưu Hiết.
Vì sao tất cả binh lính thủ hạ đều tử trận, ông ta lại có thể sống sót trở về?
Điều dân chúng chú ý, chính là sự thắng bại cùng sống chết của các tướng sĩ. Điều bá qaun văn võ quan tâm lại là đại thế trong triều. Bất luận làtriều đình hay là dân gian, người có chút kiến thức đều biết, chờ đợiLưu Hiết cùng Lưu gia, sẽ chỉ là mưa to gió lớn. Đối với Lưu Hiết mànói, đã bị thua, còn sống có lẽ cũng không phải là một chuyện tốt.
Giờ phút này, trong Hi La Điện đã sớm bị nháo lật trời.
“Nghe nói, hoàng hậu lại xuất cung?” Thái hậu nương nương mặt đầu khói mù.
“Dạ phải. Sau giờ ngọ, phủ Uy quốc công báo lại, nói Lưu đại phu nhân bệnhtình nguy kịch. Hoàng hậu nương nương liền vội vàng chạy qua đó.”
“Bệnh tình nguy kịch, lại là bệnh tình nguy kịch. Lưu đại phu nhân đã bệnhtình nguy kịch bao nhiêu lần rồi!” Thái hậu nương nương lạnh lùng hừ một tiếng. Vị hoàng hậu này, trước kia cũng có thấy cô ta chạy đến phủ Uyquốc công thường xuyên như vậy đâu. Trái lại vào lúc này, khi mà ngườitrong thiên hạ đều biết hoàng gia sẽ trừng trị đến cùng đối với u nhọtnhư Lưu gia, cô ta lại liên tục chạy đến phủ Uy quốc công. Vậy khôngphải là rõ ràng dội thùng nước bẩn vào thể diện hoàng gia hay sao?
“Lần này, hình như là thật sự không xong…” Cung nhân hầu hạ sợ hãi nói.
Thái hậu quơ quơ tay áo, không nói gì nữa. Người chết là chuyện lớn, bà cũng không tiện ngăn cản hoàng hậu xuất cung đi thăm Lưu đại phu nhân. Nhưng nhất quốc chi mẫu mà ngày nào cũng chạy về nhà mẹ đẻ, để chuyện này lan truyền ra ngoài chẳng phải sẽ khiến người trong thiên hạ nhạo báng ư?
“Ai gia mệnh các ngươi đi mời hoàng thượng, vì sao đã lâu như vậy rồi mà vẫn chưa mời được?”
“Bẩm thái hậu, hoàng thượng đang trên đường, lập tức sẽ đến ngay ạ.”
Đang nói, Đoàn Vân Chướng đã sải những bước dài đi vào cửa cung.
“Mẫu hậu cho gọi hoàng nhi có việc?” Thỉnh an xong, Đoàn Vân Chướng hỏi.
Thái hậu gật đầu: “Đích xác là có việc thương nghị.”
“Mẫu hậu mời nói.”
Thái hậu suy tư một hồi, mới nói: “Hoàng thượng à, chuyện trên triều, ai gia mặc kệ. Ai gia muốn hỏi con, con dự định làm thế nào với hoàng hậuđây?”
Đoàn Vân Chướng ngẩn ra: “Làm thế nào là sao ạ?”
Thái hậu cười cười: “Không cần kinh hoảng, ai gia cũng không phải muốn bứccon quyết định điều gì. Nhưng hoàng hậu dù sao cũng là con gái của LưuHiết. Hôm nay lại vì chuyện của Lưu gia mà bất chấp sự vụ trong cung,nhiều lần tự tiện xuất cung. Theo ai gia thấy, chuyện này không thể cứbỏ mặc như vậy được.”
Đoàn Vân Chướng nói: “Mẫu hậu, hoàng hậuxuất cung đã được trẫm đồng ý. Huống chi, trăm thiện chữ hiếu đứng đầu.Mẫu thân bệnh nặng, con gái đến thăm hỏi không phải là chuyện thườngtình của con người thôi sao?”
Thái hậu bị lấp phủ đầu, lập tức có chút không thoải mái: “Hoàng thượng, cái gì là tại kỳ vị, mưu kỳ chính. Nếu đã ngồi trên ghế hoàng hậu, nên tận sức làm hết chức trách, lẽ nàolại vì tư tình mà tổn hại đến mặt mũi hoàng gia?” (Tại kỳ vị, mưu kỳchính: trong Luận ngữ của Khổng tử, tức là đạo làm quan, làm bất kỳ chức vị nào thì hãy làm cho tốt chức vị ấy)
“Hoàng nhi không biết làhành vi lần này của hoàng hậu có gì tổn hại đến mặt mũi của hoàng gia,ngược lại chỉ cảm thấy hoàng hậu có lòng hiếu thuận như thế, quả là tấmgương cho người đời.”
Sắc mặt thái hậu thay đổi liên tục, câu nói đã dấu trong lòng từ rất lâu, rốt cuộc nhịn không được bật thốt ra.
“Hoàng thượng, con thành thật nói cho mẫu hậu biết, lúc trước con quỳ gốitrong Hi La Điện này, nói con kiên quyết không nạp phi, rốt cuộc là vìmuốn diệt trừ Lưu Hiết, hay là vì hoàng hậu?”
Vẻ mặt Đoàn Vân Chướng cứng đờ, im lặng không nói.
“Con nói đi!” Thái hậu nóng nảy.
“Cả hai… đều đúng.” Thật lâu sau, Đoàn Vân Chướng đáp.
Thái hậu truy vấn: “Vậy hôm nay thế lực của Lưu Hiết đã trừ, ai gia hỏi con, con có nguyện nạp phi hay không?”
“…” Đoàn Vân Chướng nhìn nhìn thái hậu, cúi đầu: “Hoàng nhi… không muốn.”
“Đây… cũng là vì hoàng hậu?”
Lần này Đoàn Vân Chướng không hề suy nghĩ, trực tiếp đáp ngay. “Vâng.”
Thái hậu cắn răng, giận quá hóa cười: “Tốt, tốt! Ai gia còn tưởng rằng lúctrước con làm đủ chuyện cũng là vì Lưu Bạch Ngọc, nhưng không ngờ… lạilà vì nữ nhân vừa đen lại vừa mập kia!”
Đoàn Vân Chướng khôngnói. Lời này nghe không quá lọt tai, nhưng lại không thể nào phản bác.Hắc Bàn của hắn đích xác là vừa đen vừa mập. Hắn cũng quả thật không thể dối gạt lương tâm nói nàng là nhân vật giống như thiên tiên gì đó. Nóicho cùng, chính hắn cũng không rõ ràng lắm, rốt cuộc vì sao mình lại yêu Tiểu Hắc Bàn. Nhưng hôm nay cũng coi như trong mắt người tình xuất TâyThi, chỉ cảm thấy đen thật thiết thực, mập rất tri kỷ, cũng hết cách.
Thái hậu thấy hắn không nói lời nào, lại càng vừa hận vừa đau.
“Những năm gần đây, nàng vì ai gia, vì hoàng nhi con mà làm một ít chuyện, aigia hiểu lắm chứ. Ai gia đối với nàng, cũng không có gì không hài lòng.Đen một chút, mập một chút, nhìn lâu cũng liền thuận mắt. Nhưng nàngkhông phải là cô gái bình thường, nàng trước sau luôn là con gái của Lưu Hiết.” Thái hậu thở dốc một hơi, nói tiếp: “Con thích nữ nhân thế nào,ai gia vốn không muốn can thiệp. Con muốn chuyên sủng Hắc Bàn kia banăm, năm năm, ai gia cũng không có ý kiến. Nhưng ngôi vị hoàng hậu này,nàng ta tuyệt đối không thể ngồi tiếp nữa.”
Đoàn Vân Chướng đột nhiên ngẩng đầu. “Mẫu hậu!”
“Tâm ý ai gia đã quyết!”
Đoàn Vân Chướng im lặng. Thật lâu sau, hắn từ từ cười một tiếng: “Mẫu hậu,ngôi vị hoàng hậu cùng lắm cũng chỉ là một cái hư danh, cho ai, chẳngqua cũng chỉ là một câu nói của hoàng nhi mà thôi. Hoàng nhi nghĩ, HắcBàn cũng sẽ không để ý đến cái hư danh như vậy. Có thể cũng bởi vì nàngkhông quan tâm, hoàng nhi càng muốn cho nàng. Cuộc đời này, hoàng nhichỉ có một mình nàng là hoàng hậu, cũng chỉ có một mình nàng là vợ.”
Thái hậu kinh ngạc. “Ngươi… quyết tâm muốn nghịch ý mẫu hậu rồi?”
“Tâm nguyện của mẫu hậu, hoàng nhi có thể thỏa mãn thì sẽ thỏa mãn. Nhưnghoàng nhi dù sao cũng là vua của một nước, nếu như ngay cả nữ nhân củamình cũng không che chở được, chẳng phải làm cho người trong thiên hạnhạo báng ư?”
Thái hậu ngơ ngẩn. Con trai rõ ràng đang cung kínhcúi đầu đứng ở trước mặt, nghiễm nhiên lại là một quân vương khí vũ hiên ngang. Mọi sự chỉ ở quân tâm. Trái tim của con trai, sớm đã không phảilà thứ mà bà có thể bắt chẹt được.
Trong điện vắng lặng, thái hậu muốn khóc, rồi lại không thể nào khóc được.
Bà rốt cuộc sâu kín than một tiếng. “Hoàng thượng, mọi chủ ý đều sẽ do con quyết định. Nhưng những gì nên nói, mẫu hậu vẫn phải nói, con cũng nêncẩn thận lắng nghe.”
Đoàn Vân Chướng có chút áy náy nhìn mẫu hậu. “Mẫu hậu mời nói.”
“Bên phía Uy quốc công, nên xử lý thế nào, chắc hẳn không cần mẫu hậu phảinhiều lời. Nếu con vì nể thương hoàng hậu mà hạ thủ lưu tình, sẽ hậuhoạn vô cùng.” “Hoàng nhi biết rõ.”
“Hoàng hậu đối với con làthật lòng, ai gia cũng biết. Nhưng nữ nhân là người dễ dàng xử trí theocảm tính, khó nắm chắc một ngày kia nàng tỉnh táo lại, sẽ không hận conđã hại chết cả nhà cha mẹ của nàng. Con đã cho nàng địa vị trong xã tắc, đặt nàng vào vị trí quan trọng trong lòng mình, thì phải hiểu rõ, lỡnhư nàng sinh lòng trả thù, hậu quả thiết tưởng sẽ vô cùng khôn lường.”
Đoàn Vân Chướng dừng một chút: “Hoàng nhi cũng hiểu.”
“Cho dù hai người các ngươi không thèm để ý, các triều thần sẽ có cảm tưởngnhư thế nào? Những triều thần đã vì con máu chảy đầu rơi, từng đốinghịch cùng Lưu Hiết đều chờ đợi con vì nước trừ gian. Con lại giữ congái của gian thần bên người, bọn họ sẽ có cảm tưởng như thế nào? Một lần gối đầu gió cũng đủ khiến cho bọn họ cửa nát nhà tan, bọn họ còn dámkhăng khăng một mực làm việc cho con nữa hay không?”
“Hoàng nhi… tự có chừng mực.”
Thái hậu nhìn con trai, bất lực thở dài: “Những chuyện này, con đã sớm nghĩ đến, phải không?”
“Vâng.”
“Cho dù như vậy, con vẫn muốn giữ nàng?”
“Vâng.”
“Nếu đã như vậy, mẫu hậu không còn lời nào để nói.”
Đoàn Vân Chướng quỳ xuống. “Tạ mẫu hậu thành toàn.”
Khóe mắt thái hậu hơi ẩm ướt – Mẫu hậu làm sao có thể thành toàn cho con.
“Hoàng nhi, còn có một việc, ai gia không thể không nói cho con biết.”
“Mẫu hậu mời nói.”
“Con có biết, Lưu Hiết kia làm thế nào sống sót rời khỏi Bàn Xà Cốc hay không?”
“Hoàng nhi biết rõ.” Đoàn Vân Chướng ngẩng đầu. “Là con gái của Lăng đại tướng quân, em gái của Lăng Tiêu – Lăng Phong đã đem Lưu Hiết từ trong loạnquân cứu ra.”
“Con cũng đã biết, vì sao Lăng Phong lại phải cứu kẻ thù của nhà mình chứ?”
“Chính là bị hoàng hậu uy hiếp.”
“Lăng gia cả đời trung quân, hoàng hậu làm sao có thể điều động Lăng gia làm việc cho mình?”
Đoàn Vân Chướng chần chờ một chút, nói: “Mẫu hậu, chuyện này phức tạp. Không chỉ có Lăng Phong, còn có Lăng Tiêu, thậm chí cả Long Nguyệt hoàng thúc cùng Chu đại tài từ đã từ quan đều có phần trong đó.”
Thái hậu kinh hãi: “Đó… đều là bị hoàng hậu xui khiến?”
“Vì cứu cha mình, dùng hết mọi thủ đoạn, đây vốn là lẽ thường ở đời. Hoàng nhi hiểu được tâm tình của nàng.”
“Những chuyện này con đều biết, lại không ngại sao?”
“Không ngại.”
Ánh mắt Đoàn Vân Chướng sáng quắc nhìn thẳng thái hậu, không hề khúc mắc chút nào.
Thái hậu hoàn toàn trầm mặc.
Trên đời có một Lưu Hắc Bàn đã là chuyện lạ, vì sao lại còn có một Đoàn Vân Chướng? Hai người bọn họ, vì sao lại gặp được nhau?
Hai người này, đến tột cùng ai là kiếp số của ai đây?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]