Gió mùa thu tựa như những cây châm nhỏ dày đặc, liên tục chui vào xươngcốt. Kim Phượng khép kín xiêm y trên người, nhìn trộm vẻ mặt của Tháihậu, nhanh chóng nhặt lên một miếng bánh quy xốp.
Thái hậu vôcùng lo lắng nhìn nàng một cái: “Hoàng hậu, qua nhiều năm như vậy, ngươi chưa từng nghĩ đến chuyện ăn ít đi một chút sao?”
Kim Phượng bị mắc nghẹn bột bánh quy xốp, ho sặc một chút. Thái hậu tựa hồ thật sự chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Thái hậu, không phải thần thiếp không nghĩ tới, chỉ là chuyện ăn kiêng này,thật sự quá khó khăn. Người xem, điểm tâm phấn trắng nõn nà kia, làm như đang nhìn người ta mỉm cười quyến rũ, làm sao có thể nhịn được khôngăn?” Kim Phượng đàng hoàng đáp.
Thái hậu thở dài. Hoàng hậu Hắc Bàn này, có khi thâm sâu khó lường, có khi lại đơn giản đến mức buồn cười.
“Ai gia thật không hiểu, hoàng thượng thích ngươi ở điểm nào.”
Kim Phượng ngẩn ngơ.
Hai người vì vậy không nói gì nữa. Qua một hồi lâu, Thái hậu vừa nhàm chánvừa khẩn trương, lại dậm chân một cái, nói: “Hoàng hậu, kể chuyện cườicho ai gia nghe một chút đi.”
“… Thái hậu, tình cảnh này là lúc để kể chuyện cười hay sao?”
“Không cần nói nhảm, mau kể đi.”
“… Thái hậu, kỳ thật, phụ thân của thần thiếp đã thầm yêu thích ngài rất nhiều năm.”
“…” Đầu ngón tay của thái hậu nương nương run rẩy kịch liệt.
“Chuyện này có đáng cười không?”
Thái hậu nương nương càng run rẩy lợi hại hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luu-hac-ban/1909006/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.