Đào Hoa má má của Nghi Xuân Viện năm nay năm mươi tuổi, thân thể nở nang,làn da tuyết trắng, được bảo dưỡng vô cùng tốt, vòng eo tích một đống mỡ thừa phồng ra, tựa hồ cũng từng có một phen phong tình ở đây. Đào Hoamá má mặc dù làm ăn dựa vào da thịt, lại rất nặng nghĩa khí, làm ngườihào sảng, rất có kiến thức. Những khách thường lui tới ngoại trừ gọi cônương đến uống rượu hoa, cũng thích nói vài câu hể hả với Đào Hoa má má.
Mỗi tháng một ngày, Đào Hoa má má đều sẽ mở một tiểu gian yêntĩnh ở buồng có lò sưởi phía tây, đốt bạch đàn, chuẩn bị thanh trà, chờđợi vài vị khách đến chơi. Mấy vị khách này cử chỉ nói năng đều vô cùngtôn quý, Đào Hoa má má chưa từng được thấy qua bao giờ. Đào Hoa má má là người từng trải, biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi. Đối vớinhững vị khách này cũng luôn chú ý hầu hạ, không cho phép tạp nhân đếngần tiểu gian này. Đào Hoa má má hiểu rõ, mấy vị khách đó đến Nghi XuânViện không phải là vì cô nương, càng không phải là vì Đào Hoa má má bà.
Có lẽ hôm nay thời vận của Đào Hoa má má không tốt. Vừa mới mở cửa làm ăn, mười mấy vị quan gia trang bị đại đao đã từ cửa xông vào hàng loạt. Bộđầu tiến lên dẫn đầu, vén cánh mũi lộ ra hàm răng thông suốt. “Nha mônđến kiểm tra!”
Đào Hoa má má đã quen gặp hạng người ỷ thế đôngngười, liền vung khăn tay bước lên mơn trớn lồng ngực Bộ đầu. “Vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luu-hac-ban/1908972/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.