Vào phòng ngồi xuống, Vĩnh Phúc liền mang ra một chén mì giò heo.
“Mẹ, mẹ biết con sẽ đến ư? Sao lại nấu mì giò heo?” Kim Phượng kinh ngạc nói.
Vĩnh Phúc thở dài. “Ta làm sao biết được các con sẽ đến. Chỉ là hàng năm,vào ngày này ta đều sẽ nấu một chén mì giò heo, đây là món mà con thíchăn nhất mà.”
“Nàng thích ăn mì giò heo?” Đoàn Vân Chướng không thể tin nổi, đưa hai mắt nhìn nàng, nhỏ giọng nói.
Kim Phượng không để ý đến hắn. “Mẹ, tại sao phải làm mì giò heo?”
Vĩnh Phúc vỗ lên đầu nàng một cái. “Nha đầu, ngay cả sinh nhật của mình cũng quên sao?”
Kim Phượng ôm đầu, lực tay của mẹ nàng lại tăng rồi. “A, hôm nay đúng làmùng chín tháng chạp mà.” Những năm gần đây không có ai nhớ đến sinhnhật của nàng, ngay cả nàng cũng quên mất.
“Trong nội cung không làm tiệc mừng sinh nhật con sao?” Vĩnh Phúc khó có thể tin.
Đoàn Vân Chướng không được tự nhiên.
Kim Phượng cười, ôm lấy Vĩnh Phúc. “Mẹ, vậy mẹ đem hết mì giò heo đã làm sáu năm nay ra đây đi, hôm nay con sẽ ăn hết.”
“Con/Nàng ăn hết sao?” Vĩnh Phúc cùng Đoàn Vân Chướng đồng thanh hỏi.
“Ăn được hết!”
“Tốt, vậy mẹ sẽ đi làm!” Vĩnh Phúc chí khí đầy mình, xoa tay.
Đoàn Vân Chướng đỡ trán: “Khó trách, khó trách.”
Kim Phượng quay mặt qua, nét mặt vẫn còn rất vui vẻ: “Hoàng thượng, sao ngài biết hôm nay là sinh nhật của thần thiếp?”
“Ách… chuyện này là…”
Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luu-hac-ban/1908942/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.