Giữa mùa hạ, hoa sen nở, hoa phù dung cũng nở. Hoa phù dung trong Hiên LaĐiện ngày hôm đó giống như đã nở ba lần, lại tàn héo ba lần.
Đoàn Vân Chướng ở trong Hiên La Điện chờ đợi đã lâu, rốt cuộc đợi không nổi nữa.
Đoàn Vân Trọng, cái tên tiểu tử này xưa nay làm việc lúc nào cũng khiếnngười khác không an tâm. Đoàn Vân Chướng quyết định, chi bằng tự mìnhđến Hương La Điện xem một chút cho thỏa đáng. Đang muốn bãi giá đếnHương La Điện thăm dò tình tình, tình hình đã tự tìm đến cửa.
Tố Phương quỳ giữa đại điện, toát mồ hôi, chân run rẩy.
Bởi vì từ sau giờ ngọ, hoàng hậu gặp Lư Vương xong liền biến mất khôngthấy. Trong nhà xí của Hương La Điện tìm thấy một tiểu thái giám bị đánh ngất, mặc quần áo nữ nhân. Mà bọn thị vệ gác cổng Triêu Dương lại xácnhận, Lư Vương có một kẻ mập mạp theo hầu.
Giờ phút này, mặt Đoàn Vân Chướng còn đen hơn mặt Kim Phượng vài phần.
Qua thật lâu, Đoàn Vân Chướng mới nói: “Chuyện này, trừ ngươi ra, còn có ai biết nữa không?”
Tố Phương vội vàng dập đầu: “Cung nhân trong Hương La Điện đều rất kínmiệng. Ngoại trừ nô tỳ cùng vài cung nhân ra, liền không có ai biếtnữa.”
Đoàn Vân Chướng gật đầu: “Tuyệt đối phải giữ bí mật, đặc biệt là không được để chuyện này truyền đến tai thái hậu.”
“Vâng.”
Tố Phương do dự một hồi, lại hỏi: “Vậy hoàng hậu nương nương…”
Đoàn Vân Chướng hít sâu một hơi: “Đích thân trẫm, sẽ đi tìm nàng về.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luu-hac-ban/1908916/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.